Hương thơm tỏa ra làm cơn đói của Mộc Mộc lên đỉnh điểm, cả hai kiếp cộng lại cũng đã rất lâu rồi cô chưa từng đụng đến thịt tươi, sắp quên mất hương vị của nó như thế nào.Khi thịt sắp chín Mộc Mộc và Phong Tử An chia nhau quét một ít nước muối pha loãng lên tất cả thịt đang nướng, một lát nữa là có thể ăn rồi.“Mộc nhi, sao nàng không giữ lại nhiều một chút để bán? Chỉ có hai con gà và thỏ không bán được nhiều bạc đâu”“Không, em đâu tính bán, em đã nói để chàng hôm nay ăn thịt no nê mà.
Còn lại nuôi đó để dành vổ béo chàng”“Nhưng nhà mình hết bạc rồi, gạo cũng không còn nhiều, anh thấy xót quᔓĐây thịt chín rồi đây, Tử An nhà em ăn no trước đi đã, chuyện kiếm bạc cứ để thê chủ chàng lo nhé”Đưa cho chàng xong, cô cũng tự cầm lấy thịt ăn.Cắn một miếng thịt vào miệng, mém tý nữa bị phỏng vì nóng, Mộc Mộc sắp khóc đến nơi, cuối cùng cũng ăn được thịt, thật hoài niệm mà, tuy rằng hương vị cũng không tốt lắm nhưng được cái tươi, xuyên qua đây cũng không tệ lắm vừa có thịt ăn vừa có chồng soái ca, kiếm bạc nuôi chồng và thu phục xong cái đám thân thích máu chó nữa là cuộc sống mỹ mãn.Về Phong Tử An cũng không khác là bao miệng thì nhai trong lòng thì nghĩ thê chủ đối với mình tốt quá, thật may mắn vì gặp được nàng,...vu vơ một ngàn điều tốt …Vừa suy nghĩ vừa ăn, cả hai ăn no cũng hết phân nữa số thịt đã nướng, Phong Tư An mới đem cất phần còn lại để dành khi đói ăn tiếp.“Tử An, ở đây dược liệu gì bán được giá nhất”“Mấy loại quý hiếm như Nhân sâm, Đan sâm, Linh chi, Giảo cổ lam, Ba kích…nàng muốn tìm sao, bên núi thì đã lâu không thấy xuất hiện, trong rừng này có lẽ có nhưng phải vào sâu bên trong nguy hiểm lắm”“Ừ, Chàng lại đây ăn trái cây đi, để em suy nghĩ chút đã”Mộc Mộc vừa ăn lê vừa nhìn xung quanh, nơi cô đang nghỉ ngơi cổ thụ cũng không nhiều, chắc còn ở ngoài rìa rừng nên nãy giờ cũng không nhìn thấy động vật nào lớn, chỉ một số loài ăn cỏ ra uống nước sau khi gặp người cũng nhanh chóng bỏ chạy.Mộc Mộc đi xung quanh gieo Tử Đằng xuống đất thành vòng tròn đường kính ba mét vây lấy cô và Phong Tử An làm trung tâm:“Tử An, em đặt vòng Tử Đằng xung quanh rồi, có thể đề phòng tình huống bất ngờ chàng ăn xong thì cứ nằm xuống chân em nghỉ ngơi nhé, em tu luyện một chút”“Ừ nàng cứ tu luyện đi, ta ở đây canh cho nàng”Nói xong Mộc Mộc ngồi xếp bằng lại, cả người thả lỏng bắt đầu phóng thích năng lượng.
Từ vòng tròn làm trung tâm vô số luồng khí như con rắn uốn lượn xong thẳng ra ngoài, chạy dài mãi, trên đường đi qua nếu là thực vật tất cả sẽ được bao trùm, chúng như được tẩm bổ nhanh chóng thích ứng.
Hoàn thành xong một chu kỳ thì nhanh chóng trích ra năng lượng tinh khiết nhất chảy về Mộc Mộc.Hai canh giờ qua đi, năng lượng tích trữ được vô số kể, thân thể cô như cái động không đáy chứa đựng được tất cả muốn lên được cấp ba cũng không khó nhưng không hiểu sao lại không phá vỡ được lá chắn đỉnh cấp hai, thế mà lại có thể tiếp tục tích lũy năng lượng, cũng không phát nổ.
Không lý giải được nên Mộc Mộc chỉ có thể dừng lại.Hắc, hắc không ngờ mình không thể tấn cấp nhưng Tử Đằng lại có thể biến hóa, nhìn dáng vẻ ngang ngược của nó kìa, gai nhọn chìa ra tứ tung, thân dây cứng cáp hơn thép, đen nhánh bóng loáng có vẻ cũng không tệ.
Có lẽ vì tu luyện lại từ đầu và ở đây không khí trong lành, linh khí tuy ít nhưng sinh cơ dư thừa nên làm ít công to đây mà.Thấy chân tê tê Mộc Mộc cuối đầu xuống nhìn nam quân nhà mình ngủ ngon lành, lồng ngực phập phồng khỏe khoắn, làn da nhìn như biến trắng hơn….không ngờ chàng ấy lại có thể hấp thụ năng lượng nhiều như thế, nếu là người khác chưa chắc đã được như chàng, không lẽ cái thể loại này là có duyên, trăm đường hợp trong truyền thuyết.Càng nhìn Mộc Mộc càng thấy thuận mắt, nhịn không được mà cuối đầu xuống quấy rối.Tác giả: mọi người đoán xem Mộc Mộc có thịt luôn Phong Tử An không, hắc hắc..