Xuyên Không Nữ Tôn - Thê Chủ Sủng Phu


Đụng nhẹ một chút khóe miệng, rồi sau đó cọ cọ hai bờ môi mỏng của Phong Tử An, ngưng một chút Mộc Mộc hiếp hiếp mắt cảm thụ “sao lần này lại ngọt ngào và hương như vậy?”Mộc Mộc nhìn chăm chú vào môi Phong Tử An trong đầu muốn nổ tung cứ như có một giọng nói gấp gáp, hối thúc cô hôn nữa, bao nhiêu đó không đủ.

Chần chờ một lát, Mộc Mộc không cưỡng lại được lần thứ hai cuối đầu hôn xuống.

Lần này không còn nhẹ nhàng đụng chạm nữa mà trực tiếp áp sát, nút mạnh, chót lưỡi luồn lách chui vào khoan miệng của Phong Tử An dây dưa, muốn tìm kiếm càng nhiều chất lỏng ngọt ngào hơn.

Càng hôn, Mộc Mộc cảm thấy cả người khô nóng không yên, càng muốn đòi hỏi từ Phong Tử An nhiều hơn để giải tỏa.

Phong Tử An bị trêu trọc hồi lâu thì không thể giả bộ ngủ được nữa, nhịn không được mà uhm nhẹ thở dốc, tranh thủ lúc Mộc Mộc ngưng lại hỏi khẽ“Mộc nhi, nàng sao thế?”Nhìn thấy Mộc Mộc híp mắt nhìn mình, ánh mắt như nhìn trúng con mồi, hơi thở thì dồn dập, trán rịn mồ hôi Phong Tử An lập tức muốn ngồi dậy, ánh mắt đầy nôn nóng“Mộc nhi, Mộc nhi…nàng có sao không, nàng trả lời ta đi”Thế mà trong mắt Mộc Mộc lại biến thành “Thê chủ, Mộc nhi…Tử An còn muốn hôn hôn, Tử An khó chịu quá”Mộc Mộc đè lại bả vai Phong Tử An, đổi tư thế ngồi hẵn lên người chàng lập tức làm một nụ hôn nóng bỏng nữa, cô tham lam hút tất cả chất ngọt trong miệng chàng“Tử An ngoan, chàng hé miệng ra nào”Chỉ chờ Phong Tử An ngoan ngoãn hé miệng ra, Mộc Mộc lập tức công thành đoạt đất, không khống chế được mà mút đầu lưỡi Phong Tử An rất mạnh"Uhm, Mộc nhi! nhẹ thôi.

.


hức hức"Mộc Mộc buông ra tiếng đến bên tai Phong Tử An thổi gió, thủ thỉ"Tử An là chàng quá mê người rồi" xong lại vừa liếm vừa mút theo bản năng"Tử An, nóng quá, em nhịn không được, chàng cho em đi được không?"Vừa nói xong miệng đã hôn dọc theo cổ đi xuống xương quay xanh, đảo quanh để lại nhiều dấu ấn.

Nghe nàng nói, cả người Phong Tử An cứng đờ, rồi run lên nhè nhẹ vì hưng phấn, ý của nàng là làm chuyện động phòng mà mình vẫn hay tưởng.

Nghĩ đến đây và bị nàng đốt lửa tiểu Tử An không biết đã cứng rắn từ bao giờ, Phong Tử An rất muốn đè nàng dưới thân mặc sức mà làm càng, ăn bánh bao của nàng, vào trong tiểu hoa của nàng nhưng không dám, trong lòng thầm cầu nàng nhanh lên một chút.

Cả người vì kiềm chế mà càng run rẩy nhiều hơn.

Mộc Mộc tưởng đâu Phong Tử An run rẩy là vì sợ và không muốn, nên lại tiếp tục hôn miệng chàng không cho Phong Tử An nói mà mở miệng trước giành nói"Tử An không nói gì em xem như đồng ý"Sau đó thì nhanh chóng lôi kéo, cởi áo của Phong Tử An ra tấn công vào hai hạt đậu nhỏ trước ngực chàng.


Miệng ngậm hạt đậu bên phải mút, liếm, thậm chí cắn nhẹ.

Tay thì đè lên đầu hạt đậu bên trái se se, kéo kéo.

Phong Tử An quá kích thích thở dốc, uhm uhm liên tục, tay lặng lẽ tháo thắt lưng của mình ra trước, rồi vòng lên tháo thắt lưng của Mộc Mộc ra luôn.

Vì quá tập trung Mộc Mộc không để ý, thấy áo của mình lòa xòa vướn víu thì cũng soạt cởi ra.

Cái yếm còn lại bao bọc đồi núi cao cao.

Phong Tử An nào đâu nhịn được, tay kéo cái yếm đáng ghét kia lên, nâng người dậy bắt chước nàng liếm cắn.

Trong đầu Phong Tử An điên cuồng nghỉ: “Uhm, quả đúng như mình nghỉ, ăn bao nhiêu đều dồn về đây hết mà, to như vậy hèn chi không cao nổi, thật mềm mại, xem của nàng vừa vặn tay mình luôn này, sướng quá”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận