Tư Mệnh sợ Thương Khuynh không nghe lời hắn khuyên, hắn truyền đạt lại lời nói của Linh Đàm:
- À phải rồi.
Linh Nhi cô nương đang đợi ngài ở Thiên Giới, nếu ngài không tin thì đi theo sợi tơ trên tay ngài sẽ tìm được người mà ngài muốn tìm.
Thương Khuynh nghe xong lời của Tư Mệnh càng thêm phần chắc chắn.
Lúc Tư Mệnh ngẩng đầu lên lần nữa đã không thấy Thương Khuynh đâu nữa.
Lại một đạo thiên lôi giáng xuống, Tư Mệnh nằm lăn ra đất:
- Không phải, ngài không thể giúp ta loại trừ thiên lôi rồi mới đi sao.
.....
Một giọt nước rơi xuống má Linh Đàm, Thương Khuynh đưa tay thăm giò, Linh Đàm thật sự chết rồi.
Nguyên thần cũng tan biến hết không còn một mảnh vụn nào.
Linh thể nàng cũng bắt đầu tan biến.
Hắn nhớ tới khi xưa Mẫu thần dùng máu để nuôi hoa, hắn cũng từng dùng máu nuôi Linh Vân.
Có thể sẽ giúp ích cho Linh Đàm.
Thương Khuynh cắt tay tách miệng Linh Đàm ra, nhỏ từng giọt máu xuống miệng Linh Đàm.
Quả nhiên là hữu ích, linh thể của Linh Đàm ngừng tan biến.
Hắn đưa tay gạt đi giọt lệ còn vương trên mắt, ánh mắt sắc bén quát lên giận dữ, vang vọng trời cao:
- Là kẻ nào ép chết Linh Đàm !
Huyền Túy Hải nhìn người trước mặt, đến hắn cũng kinh ngạc mà thốt ra một cái tên:
- Thương Khuynh !
Chư tiên nhìn người trước mặt giống hệt Đường Tịch không dấu nổi sự kinh ngạc.
Trên đời này lại có người giống nhau như vậy ?
- Đây, sao lại giống y như Đường Tịch thượng thần!
- Người giống hệt Đường Tịch thượng thần, tay cầm Phi Vũ Thương, đai lưng đeo một dải lụa đỏ.
Chẳng lẽ là Thương Khuynh thượng thần !
- Đúng thật là Thương Khuynh thượng thần
Linh Vân cũng không dấu nổi vẻ kinh ngạc, nàng chỉ tay vào Huyền Túy Hải, hét lên:
- Là hắn ! Là hắn tấn công Thiên Giới, bức tử Đường Tịch và Linh Đàm.
Thương Khuynh nhìn sang Đường Tịch đang hôn mê bất tỉnh, hắn phất nhẹ tay thu thân xác của Đường Tịch và Linh Đàm vào trong mộng cảnh trong tiềm thức.
Đưa tay triệu hồi thần thương Phi Vũ, ánh mắt sắc bén nhìn Huyền Túy Hải, gằn từng chữ:
- Đi chết đi.
Thù cũ hận mới, Thương Khuynh hắn sẽ đòi lại hết với Huyền Túy Hải.
Khi xưa thần tộc bị diệt, cũng có mặt của Huyền Túy Hải.
Hôm nay lại bức chết ca ca và người hắn yêu, ma tộc! Đều phải chết !
Thiên binh theo Thương Khuynh công đánh Ma Tộc, chư tiên cũng không đứng nhìn mà ra trận.
Huyền Túy Hải đánh không lại Thương Khuynh, bị trọng thương.
Thương Khuynh nhân cơ hội muốn dùng Phi Vũ thương kết liễu hắn, thì xa xa một thân nữ tử vận y phục màu tím xuất hiện, chắn trước mặt Huyền Túy Hải:
- Thượng Thần, thủ hạ lưu tình !
Phi Vũ thương kề sát cổ của người mới đến, chỉ còn một chút nhỏ nữa là đâm vào cổ nữ tử kia.
Người mới đến là Nhã Yên.
Sau khi Thương Khuynh chết, Nhã Yên cũng không thiết sống nữa, nàng vừa mới trở về Ma Tộc liền nghe thấy nha hoàn Tiểu Muội nói:
- Ma Tôn đã đi công đánh Thiên Giới, được một canh giờ rồi.
Nhã Yên suy nghĩ, nếu nàng đã trở về Ma Tộc, thì rất có khả năng Thương Khuynh cũng về lại Thiên Giới.
Cũng mau, nàng đến kịp lúc.
Thương Khuynh nhìn nữ tử y phục tím trước mặt, gằn từng chữ:
- Nhã Yên, tránh ra !
Nhã Yên có ơn với hắn, hi sinh bản thân đổi lấy cho hắn cơ hội làm thượng thần lần nữa.
Ở nhân gian nàng cũng một lòng si mê hắn, luôn ở bên bầu bạn.
Thương Khuynh sẽ không ra tay với Nhã Yên.
Nhã Yên lắc đầu cầu xin:
- Thương Khuynh ca ca, ông ấy là phụ thân của ta.
Ta xin huynh đừng giết ông ấy.
Huyền Túy Hải khoé miệng tràn ra một vệt máu, tay trái ôm ngực vì bị thương.
Ngẩng đầu nhìn nữ tử vận y phục tím trước mặt chấn động:
- Yên Nhi ! Con vẫn còn sống !
Huyền Túy Hải vẫn luôn tự trách bản thân vì lúc trước không bảo vệ tốt cho Nhã Yên, giờ đây Nhã Yên còn sống trở về, ông sẽ không để Nhã Yên bị tổn thương nữa.
Huyền Túy Hải kéo tay Nhã Yên:
- Yên Nhi, nguy hiểm.
Con mau đi đi.
Thương Khuynh nhìn một màn trước mặt, cân nhắc kĩ lưỡng, hắn nói:
- Được, Cô có ơn với ta, ta sẽ không giết ông ta.
Nhưng việc mà ông ta gây ra, nhất định phải trả giá.
Thương Khuynh cầm Phi Vũ Thương nhanh như chớp đi xuyên qua người Nhã Yên, tiến đến chỗ Huyền Túy Hải.
Chỉ thấy thân ảnh Thương Khuynh cầm Phi Vũ Thương nhanh như chớp đâm từng nhát vào Huyền Túy Hải, nhanh đến nỗi không ai nhìn rõ là bao nhiêu nhát.
Thần Thương Phi Vũ nhuốm máu tươi, nhỏ từng giọt xuống.
Huyền Túy Hải quỳ xuống đất, Thương Khuynh không lấy mạng hắn.
Nhưng lại phế bỏ toàn bộ tu vi, phá tan ***** ** quan trọng khiến hắn chẳng khác gì phế nhân.
Nhã Yên kinh sợ, xoay người lại nhìn Huyền Túy Hải vẫn còn sống, nhưng kinh mạch toàn thân đứt hết, sống không bằng chết.
- Cha !
Nhã Yên nhìn bóng dáng nam nhân vận y phục trắng, quay lưng lại phía nàng.
Vô tình lãnh khốc như vậy.
Thương Khuynh nói:
- Sau này đừng để ta nhìn thấy ông ta nữa ! Nếu không ta sẽ giết ông ta
...****************...
Đã được một tháng trôi qua kể từ khi Linh Đàm trở về thế giới thực.
Cũng may lúc đó hệ thống kịp thời sửa chữa, nếu không ta thật sự đã chết trong thế giới tiểu thuyết đó.