Nhân lúc lực chú ý của Tân Phi và nữ công nhân bị thổ phỉ vào trận thu hút, Trần sư gia lại phái người chuyển xe bản đá tới, muốn một phát tiêu diệt trận địa cung nỏ hạng nặng và xe bản đá của nữ công nhân.
Mặc dù một khi bắt đầu trận đánh giáp lá cà mặt đối mặt, xe bản đá và cung nỏ hạng nặng sẽ không thể công kích nữa, nhưng vẫn có thể bao vây đường núi sau lưng thổ phi, khiến các thổ phỉ đã xông tới không thể quay về, cũng khiến thổ phỉ phía sau không thể tiếp viện.
Sau khi tiêu diệt cung nỏ hạng nặng và xe bần đá, thổ phỉ không cần lo lắng điều này nữa, đổ xô lên phát động tấn công điên cưồng vào phe nữ công nhân.
Tân Phi không rảnh đế đau lòng cho xe bản đá, lập tức ra lệnh cho nhóm nhân viên hộ tống dùng khiên và nắp nồi chống lại thổ phi, sau đó tổ chức cho nhóm nữ công nhân dùng tre dài để phản kích
Không thể không nói, phương trận Macedonia cực kì thích hợp với núi Dương Khuyên.
Trong khoảng thời gian ngắn, nhóm nữ công nhân và nhân viên hộ tống đã ngăn chặn được thổ phi.
Trần sư gia nhận được báo cáo, lập tức phái thố phỉ đập vỡ hũ dầu ném vào chiến trận.
Khiên và nắp nồi có thể ngăn cản đao kiếm chặt chém của thổ phỉ, nhưng không ngăn được ngọn lửa lớn lan rộng.
Vốn dĩ Tân Phi không dẫn nhiều nhân viên lầm, lần này lại bị thiêu chết hơn một nửa.
Người may mần sống sót cũng bị bỏng nghiêm trọng, mất năng lực chiến đấu.
Chuyện nữ công nhân núi Thiết Quán trung thành với Kim Phi là không thế nghỉ ngờ, nhưng chung quy cũng chưa trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, không có nhân viên hộ tống cầm khiên che ở trước, đội hình lập tức bị thổ phi làm cho rối loạn!
Không có cung nỏ hạng nặng, không có xe bản đá, không có khiên của nhân viên hộ tống, nhóm nữ công nhân chỉ có thể đánh một trận giáp lá cà mặt đối mặt với thổ phi.
Cây gậy tre trong tay lại quá dài, đâm chọc rất thuận tiện, nhưng khi đánh giáp lá cà thì không phát huy được, bên nữ công nhân hoàn toàn rơi vào thế yếu.
Thương vong cũng nhanh chóng gia tăng!
Ngay khi Tân Phi và Tả Phi Phi vừa sốt ruột vừa giận, đột nhiên nghe thấy tiếng vó ngựa dày đặc từ phía sau truyền đến.
Trên mặt Tân Phi vừa có chờ mong, cũng có cảnh giác.
Hướng tiếng vó ngựa truyền tới từ làng Tây Hà, rất có thể là quân cứu viện.
Đánh giá từ mức độ dày đặc của tiếng vó ngựa, số lượng quân cứu viện cũng không ít
Nếu nói như vậy, nhóm nữ công nhân còn có một đường sống
Nhưng nếu người tới là kẻ địch, nhóm nữ công nhân vốn đã rơi vào thế yếu sẽ bị bao vây bốn phía, tất cả đều xong đời
Trong loại tâm lí mâu thuẫn này, Tân Phi trông thấy từng con ngựa chiến rời khỏi sương trắng, xuất hiện trong tầm nhìn
Mặc dù do sương mù quá dày, không thấy rõ gương mặt người tới, Nhưng Tần Phi lại trông thấy lá cà đen lớn của tiêu cục Trấn Viễn!
Tân Phi kích động nhảy xuống khỏi khối đá lớn, đón ngựa chiến đang chạy tới
“Lão Tân, tình hình thế nào!” Lưu Thiết ghìm dây cương cho ngựa chiến dừng lại hỏi
Sương mù quá dày, anh ta không thấy rõ tình hình trên chiến trường lắm.
Tân Phi không rảnh chào hỏi với Lưu Thiết, sốt ruột hỏi: “Thiết Tử, ngươi mang theo bao nhiêu người?”
“80 người!” “Tất cả đều là kị binh à?” “Đúng, hơn nữa tất cả đều có áo giáp!"
“Nếu ta cho nữ công nhân lui về, 80 người các người có thế chống lại thố phí được không?”
“Đường núi rộng như vậy, đương nhiên là chống được!”
Lưu Thiết tự tin gật đầu, sau đó lại hỏi lân nữa: “Tình hình thế nào rồi?”
“Rất không tốt!" Tân Phi lắc đầu: “Nếu các ngươi còn không tới, chỉ sợ không cần nửa canh giờ, nữ công nhân sẽ chết hết!
“Vậy ngươi mau cho bọn họ lui về đi!” Lưu Thiết nghe xong cũng sốt ruột.
“Được!” Tân Phi nghe vậy, quay đầu chạy đi.
Vừa chạy vừa hô to: “Tả xưởng trưởng, đánh chiêng thu binh! Đánh chiêng thu binh!”