Vốn dĩ Khánh Mộ Lam muốn hỏi chút chuyện của Cửu. công chúa và Kim Phi, nhưng Cửu công chúa hoặc là đổi chủ đề hoặc đơn giản là từ chối trả lời, rồi cúi đầu ăn cơm.
Khiến Khánh Mộ Lam tức giận đến mức giậm chân, nhưng cũng không còn cách nào khác đành phải bỏ đi
Nhìn bóng lưng của Khánh Mộ Lam, Cửu công chúa buông đũa xuống lại khế thở dài.
Cô ấy biết Khánh Mộ Lam muốn hỏi gì.
Chắc chẳn muốn hỏi khi nào cô ấy và Kim Phi sẽ thành. hôn, vậy còn Quan Hạ Nhi và Đường Tiểu Bắc thì thế nào.
Dựa vào sự hiểu biết của Cửu công chúa về Kim Phi, Kim Phi không thể nào bỏ rơi Quan Hạ Nhi và Đường Tiểu Bắc.
Lần thăm dò lúc ăn sáng ở làng Tây Hà cũng đã chứng minh chuyện này.
Cho nên Cửu công chúa căn bản chưa từng đề cập chuyện này với Kim Phi.
Vi cô ấy đã biết câu trả lời rồi.
Còn tránh né câu hỏi của Khánh Mộ Lam chỉ vì cô ấy không muốn phá đi sự ngâm hiểu trước mắt thôi
Trở lại thương hội Kim Xuyên, Nguyễn Đồng Khiết vẫn đang đợi ở cửa.
Nhìn thấy Kim Phi trở lại, cô ấy nhanh chóng tới chào hỏi. “Tiên sinh, tình trang của điện hạ thế nào rồi?” “Đại phu nói vấn đề không nghiêm trọng”
Kim Phi nhảy xuống ngựa chiến, đưa dây cương cho Đại Lưu: “Tìm người làm đồ ăn cho chúng ta đi, sắp chết đói rồi."
Chạy cả một ngày, mà chỉ ăn mỗi tô mì ở chỗ Chu Du Đạt.
Bảc Thiên Tâm và Đại Lưu cũng vậy, bụng họ đã bắt đầu réo lên từ lâu.
“Đồ ăn đã chuẩn bị xong rồi, ta sẽ bảo người mang tới ngay.”
Nguyễn Đồng Khiết vội vàng nói.
*Được” Kim Phi gật đầu, dẫn mấy người Bắc Thiên Tâm, Đại Lưu đi vào nhà ăn.
Một nhóm người không phân biệt chủ tớ, quây quanh một chiếc bàn tròn lớn, trên đó có một nồi mì ở giữa, ăn uống đến mức húp sột soạt. Hãy 𝘁ìm đọc 𝘁ra𝒏g chí𝒏h ở ﹟ 𝐓RÙ𝙈 𝐓R𝐔𝒴Ệ𝑁.𝚟𝒏 ﹟
Bảc Thiên Tâm còn đạp một chân lên ghế.
Bị đại gia tộc huấn luyện nhiều năm, cô ấy đã quen với việc đợi chủ nhân ăn xong rồi lặng lẽ tìm một góc ngồi xốm xuống ẵn.
Lần đầu tiên đi theo Kim Phi, Đường Tiểu Bắc đã mời Bắc Thiên Tâm cùng nhau ăn cơm, cô ấy còn hơi e ngại, chỉ cảm thấy Kim Phi đang muốn lấy lòng mọi người
Sau này lại phát hiện ra Kim Phi hoàn toàn khác biệt với những quý tộc khác.
Nhiều quý tộc đều rất coi trọng chuyện ăn mặc, ngay cả khi ra ngoài cũng phải tỉ mỉ trong mọi việc.
Mà Kim Phi lại không hề quan tâm đến điều này,
Trên đường từ Đông Hải trở về, đồ ăn và chỗ ở của Kim Phi cũng giống hệt như nhân viên hộ tống.
Đói bụng, y lấy một tô mì trong cái nồi lớn, rồi lấy hai tép. tỏi ngồi xổm bên đường ăn ngấu nghiến.
Cho dù thỉnh thoảng y và Đường Tiểu Bắc có cùng nhau ăn cơm trong lều, nhưng cũng không lén lứt ăn thứ khác mà vẫn ăn như mọi người.
Cứ tưởng rắng Kim Phi chỉ như vậy trên đường đi, nhưng khi đến làng Tây Hà, cô ấy mới phát hiện ra Kim Phi ở nhà cũng thế, ăn uống rất bình thường, không có lễ nghĩ phiền phức như. những gia đình giàu có khác.
Dần dà, Bắc Thiên Tâm cũng đã quen, lại còn yêu thích không khí ăn uống sôi động này.
Tiểu cô nương mà cô ấy mang theo giờ cũng đã được phân vào trường học ở làng Tây Hà, môi ngày đều cùng nhau ăn uống học tập với Tiểu Nga, mà Bác Thiên Tâm cũng dần bắt đầu chấp nhận và tin tưởng Kim Phi từ tận đáy lòng.
Ăn xong một chén mì, Kim Phi múc thêm một bát nữa, thấy Nguyễn Đồng Khiết vẫn đứng ở bên cạnh nên hỏi: "Cò việc gì sao?
"Hôm nay quan phủ đã cử người đến thông báo cho chúng ta rắng những thương buôn lương thực đã bỏ vu cáo thương hội. Ngày mai chúng ta có thể mở kho lương thực."
Nguyễn Đồng Khiết vừa nói vừa đưa ra một xấp công văn.
"Khánh đại nhân làm việc cũng nhanh đó, hôm qua bắt được người, hôm nay đã rút đơn vụ cáo rồi"