Cứ nhát tay nhát chân như vậy thì thắng được mới là lạ.
“Điện hạ dạy phải, sau này ta sẽ chỉnh đốn cấm quân cho đàng hoàng!”
Tân Trấn cúi đầu đồng ý.
Rất nhiều binh lính cấm quân nghe vậy, trong lòng đều cảm thấy chua xót.
Bọn họ hại thống lĩnh bị khiển trách, lúc về chắc chắn sẽ bị ăn mắng.
"Nếu là thực chiến, thì ta đã đánh các cô ấy không còn nổi mảnh giáp lâu rồi!"
Rất nhiều binh lính cấm quân cảm thấy không phục.
Nhưng không phục thì sao? Đánh cũng đánh xong rồi, cũng đâu thể kêu đánh lại lần nữa được?
"Phụ hoàng, bây giờ người còn cảm thấy binh lính nữ yếu đuối không?"
Cửu công chúa răn dạy Tần Trấn xong, quay đầu nhìn qua Trần Cát.
"Trãm nhìn lầm rồi, các cô ấy đúng là xứng với câu nữ trung hào kiệt!"
Trân Cát cảm thán nói: "Trước đó Vũ Dương đã nói Quốc sư có năng lực chuyển thứ thối nát thành thần kỳ, hôm nay trãm đã được nhìn thấy rồi, nếu là trước đây thì trẫm sẽ không bao giờ dám tin rằng một nhóm binh lính nữ mà lại đánh thắng cấm quân!"
“Bệ hạ, thật ra các binh lính nữ cũng chỉ là khéo léo thôi, nếu sống mái bằng đao thật kiếm thật thì các cô ấy rất khó để giành phần thắng!"
Kim Phi xua tay nói.
"Đừng an ủi trẫm, nếu là trận đấu sinh tử, thì sợ là cấm quân còn chết nhanh hơn!"
Trần Cát nheo mắt nói: "Tân Trấn, ngươi cũng đừng không phục, đừng quên thủ đoạn của quân Trấn Viễn, nếu đánh nhau thật mà nói thì các ngươi sẽ còn không có cơ hội để đối đầu trực diện với bọn họ nữa lài”
Trước đó đúng là trong lòng Tấn Trấn không phục lắm nhưng vừa bị Trần Cát nói như vậy thì cả người anh ta lập tức đổ mồ hôi lạnh.
Đúng vậy, quân Trấn Viễn không chỉ có binh lính nữ mà còn có nhiều phương tiện như khinh khí cầu, lựu đạn, máy bắn đá tầm xa.
Nếu trận chiến thực sự nổ ra, quả thực sẽ giống như những gì Trần Cát đã nói, căn bản cấm quân của bọn họ sẽ không có cơ hội để đến gần quân Trấn Viễn.
Đây là mục tiêu chiến lược mà Kim Phi luôn theo đuổi - tiêu diệt kẻ thù trước khi giáp mặt!
Đây cũng là lý do tại sao y lại dám tự tin cử 3.000 quân Trấn Viễn và 1.000 nhân viên hộ tống đi Bắc phạt.
Bây giờ làng Tây Hà đã có khả năng sản xuất hàng loạt nỏ hạng nặng và máy bắn đá, kể từ khi nảy ra ý tưởng Bắc phạt, Kim Phi đã gửi thư về cho xưởng luyện gang tăng ca thêm giờ làm, để sản xuất số lượng lớn nỏ hạng nặng loại nhỏ và máy bắn đá.
Trong cuộc Bắc phạt này, quân Trấn Viễn đặc biệt thành lập bốn tiểu đoàn Thần Cung để tiến hành trấn áp đường dài.
Cuộc diễn tập thực chiến này đã hoàn toàn xua tan nỗi lo lắng của Trần Cát.
Quân Trấn Viễn cũng bắt đầu những ngày tập cưỡi ngựa ở bờ bắc sông Hoàng Hà.
Nếu chỉ để lên đường thì việc học cưỡi ngựa cũng không khó, mất hơn mười ngày mọi người trong quân Trấn Viễn đều đã nắm vững kỹ năng cưỡi ngựa cơ bản.
Mặc dù không thể thực hiện những chuyển động linh tinh phức tạp, nhưng cưỡi ngựa lên đường thì không thành vấn đề.
Theo ghi chép lịch sử, vào mùa hè năm Vĩnh An thứ 24 Đại Khang, đội quân đi Bắc phạt gồm có quân Trấn Viễn và đội hộ tống Trấn Viễn dưới sự chỉ huy của Quốc sư Kim Phi, hành quân về phía bắc và nhắm vào mười sáu châu Yến Vân, bắt đầu cuộc Bắc phạt lần thứ ba của Đại Khang.
Vĩnh An Đế dẫn dắt văn võ bá quan và người dân kinh thành, vượt sông Hoàng Hà hàng chục dặm để đưa tiễn họ...
Sau khi tiễn quân Bắc phạt, Kim Phi lại lần nữa chui vào phòng thí nghiệm của bộ Công, chuẩn bị làm ra vòng bi trong thời gian sớm nhất.
Nhưng chỉ ở phòng thí nghiệm được hai ngày, thì Trần Cát đã cho thái giám tìm tới cửa.
“Quốc sư đại nhân, Bệ hạ mời ngài tới cung một chuyến!”
“Bệ hạ tìm ta làm gì?” Trong lòng Kim Phi có một dự cảm không ổn.
Bình thường Trần Cát có việc gì thì trực tiếp đến gặp Cửu công chúa, mà cũng biết gần đây Kim Phi bận rộn, nếu không có chuyện gì lớn xảy ra, thì chắc chắn sẽ không cho người tới tìm y.
"Tiểu nhân cũng không biết, đại tổng quản chỉ nói tiểu nhân đi mời đại nhân, cũng không có nói chuyện gì với tiểu nhân." Thái giám lắc đầu đáp.
"Được, ta hiểu rồi!" Kim Phi hô lớn ra ngoài kia: "Đại Lưu, chuẩn bị ngựa!"
Đến hoàng cung, Kim Phi đi thẳng đến Ngự Thư Phòng, chưa vào cửa đã nghe thấy tiếng cãi vã của Cửu công chúa với Trần Cát.