Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác

Sau mấy tháng không gặp, dáng vẻ của Ngụy Đại Đồng đã hoàn toàn thay đổi.

Trước đây ông ta là một thư sinh mập mạp trắng trẻo, bây giờ lại vừa đen vừa gầy, nếu không mặc quan phục thì nhìn ông †a hoàn toàn giống như một lão nông dân.

"Ngụy đại nhân, tại sao ngài lại đến đây vậy?" Kim Phi ngạc nhiên hỏi.

"Công trình xây dựng ở phía đập Đô Giang sắp hoàn thành, ta đến đây để kiểm tra tình hình sửa chữa kênh Linh Thủy xem thế nào."

Ngụy Đại Đồng cười nói: "Ta biết tiên sinh sẽ đến, nên ta đã ở đây chờ tiên sinh hai ngày rồi."

Trong bản đồ mạng lưới nước do Kim Phi và Ngụy Đại Đồng khảo sát và lập ra, kênh Linh Thủy dẫn thẳng từ núi Ngọc Lũy đến sông Gia Lăng, là huyết mạch chính trong mạng lưới nước.

Ngụy Đại Đồng luôn coi trọng con kênh này, cách đây một khoảng thời gian, ông ta đã cưỡi ngựa từ núi Ngọc Lũy dọc theo con kênh đến bờ sông Gia Lăng.

"Lão Ngụy, ngài lo tiên sinh đi đến thành Tây Xuyên trước và làm hoãn chuyến đi đến đập Đô Giang có đúng không?" Thiết Chùy cười nói đùa.

Hơn nửa năm nay Ngụy Đại Đồng đã đi khắp Xuyên Thục, không tránh khỏi việc mời các nhân viên hộ tống để bảo vệ an toàn, bây giờ ông ta đã rất quen thuộc với Thiết Chùy rồi.

"Haha, vẫn là Thiết Chùy huynh đệ hiểu ta."

Ngụy Đại Đồng bị vạch trần, nhưng không hề xấu hổ mà chỉ cười thừa nhận: "Ở phía đập Đô Giang mọi việc đã được chuẩn bị sẵn sàng rồi, chỉ chờ tiên sinh thôi, nếu như tiên sinh đi một vòng quanh Xuyên Thục, nhanh nhất cũng phải mười ngày nửa tháng đó."

"Vừa rồi ta còn tưởng rằng ngài tới đây để đón tiếp ta, bây giờ mới biết, ngài đến để ngăn cản ta!"

Kim Phi liếc nhìn Ngụy Đại Đồng, cười mắng: "Trong mắt ngài, ta là người không đáng tin cậy như vậy sao?”

"Hahaha, không phải vậy, không phải vậy, ta thật sự đến để đón tiếp tiên sinh mà."

Ngụy Đại Đồng bị Kim Phi mắng, không những không tức giận mà ngược lại lại càng vui vẻ hơn.

Kim Phi băng lòng nói đùa cùng với ông ta, điều này chứng tỏ y không coi ông ta là người ngoài.

Mặc dù nhà họ Ngụy không phải là gia tộc hàng đầu, nhưng cũng có chút nền móng, ông ta biết sau khi Kim Phi đến kinh thành đã xảy ra chuyện gì, cũng biết được Kim Phi được phong là Quốc sư, Hoàng đế rất nghe lời y.

Lúc này Ngụy Đại Đồng không khỏi cảm thấy may mắn vì lúc đầu khi ở sông Kim Mã đã kết thân với Kim Phi, nếu như lần này ông ta có thể khống chế được lũ lụt ở Xuyên Thục thì tiền đồ của ông ta nhất định sẽ rộng mở.

"Lão Ngụy, mặt trời nắng như vậy, đừng chặn cửa, mau để tiên sinh và điện hạ vào trong nghỉ ngơi đi."

Thiết Chùy mỉm cười đẩy Ngụy Đại Đồng ra, để đám người Kim Phi, Cửu công chúa và Khánh phi đi vào trong nhà trọ.

Nhà trọ cũng là một trong những dự án được Kim Phi khá quan tâm, y nhờ chưởng quầy nhà trọ sắp xếp ổn thỏa cho Khánh phi, trong khi Kim Phi đi thăm quan nhà trọ dưới sự dẫn đường của Thiết Chùy.

Nơi đầu tiên ghé thăm chính là sảnh tầng một nhà trọ gõ.

Sảnh này rộng khoảng hai trăm mét vuông, bên phải có quầy làm thủ tục và bên trái là các tủ trưng bày.

Trong tủ trưng bày có muối, vải thô, đồ sắt và các vật liệu khác được sản xuất tại làng Tây Hà, phía sau quầy có hai cô gái đứng ở đó.

Trong kế hoạch của Kim Phi, nhà trọ Kim Xuyên không chỉ cung cấp một nơi an toàn cho những người buôn bán đi qua mà còn đóng vai trò là một hợp tác xã cung ứng và tiếp thị.

Nếu thương nhân muốn buôn bán vải, muối và các nguyên liệu khác từ làng Tây Hà, họ không cần phải đến tận làng Tây Hà để mua hàng mà chỉ cần đến nhà trọ đặt hàng là được.

Người dân bình thường xung quanh đây cũng có thể đến đây mua hàng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui