Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác

“Cấm quân tới chỗ chúng ta làm gì vậy?” Tào Đông hỏi. “Nhìn có vẻ không ổn lắm!” Lạc Lan khẽ cau mày.

Vì mối quan hệ giữa Kim Phi và Cửu công chúa nên quyền lực của nhân viên hộ tống tiêu cục Trấn Viễn ở kinh thành rất cao.

Không chỉ được dân chúng bình thường tôn kính, mà đến cả cấm quân gặp bọn họ cũng phải nhân nhượng vài phần.

Thậm chí rất nhiều quán rượu và thanh lâu cũng đều có những hoạt động ưu đãi dành riêng cho nhân viên hộ tống.

Còn đám cấm quân chạy tới đây lúc này không chỉ trang bị đầy đủ, lại còn chặn hết cổng trước và sau của tiêu cục.

Lạc Lan rất nhạy bén, trong vô thức nhận ra được chuyện. không đúng.

Thấy Tào Đông định xuống lầu, nhỏ giọng nhắc nhở: “Tào đại ca, đám cấm quân này hơi lạ, huynh cẩn thận một chút.”

“Lạ gì chứ?” Tào Đông hỏi.

“Bình thường cấm quân ra đường tuần tra sẽ không mặc áo giáp, hơn nữa chỉ có cấp đội trưởng trở lên mới được đeo. đao, những người khác chỉ được dùng gậy ngắn. Nhưng bọn họ đều mặc áo giáp, còn mang theo giáo dài và khiên, trông như đi đánh giặc vậy!”

Lạc Lan chỉ xuống dưới lầu: “Hơn nữa bọn họ vừa tới đã chặn cửa trước và sau của chúng ta, ngoài tường rào cũng có người canh gác, đây nhất định là đang muốn tấn công chúng ta.

“Trong cung xảy ra chuyện lớn như vậy, bọn họ chắc chắn rất căng thẳng, thế nên mới bày chiến trận thế này.”

Tào Đông thản nhiên nói: “Lạc Lan muội nghĩ nhiều rồi, cấm quân tấn công chúng ta để làm gì?”

Lạc Lan suy nghĩ một chút thì thấy cũng có lý, sau đó gật đầu không nói gì nữa.

“Lạc Lan muội, ta đi gặp bọn họ một chút, nhân tiện hỏi xem tình hình trong cung thế nào?”

Tào Đông dặn dò một tiếng rồi đi xuống lầu.

Lạc Lan vốn định hỏi chuyện về kho hàng, nhưng khóe mắt lại thấy có hai đội cấm quân rẽ vào góc đường, chạy thẳng tới tiêu cục.

Lạc Lan càng bất an, đang định theo Tào Đông xuống xem cấm quân muốn làm gì thì một người trung niên vội vã chạy lên lầu.

Sau khi Hàn Phong rời khỏi kinh thành, đội Chung Minh tạm thời giao cho Lạc Lan phụ trách, sau đó Lạc Lan nghe có người nói sau lưng rằng một mình cô ấy vừa quản lý thương hội vừa quản lý đội Chung Minh, quyền lực quá lớn. Vì để ổn định nội bộ, Lạc Lan lấy lý do thương hội quá bận rộn, chủ động viết thư cho Đường Tiểu Bắc, nhờ cô ấy sắp xếp người khác quản lý đội Chung Minh.

Người trung niên này tên là Chu Nguyên, chính là người phụ trách đội Chung Minh mà Đường Tiểu Bắc phái tới, mới nhận chức không lâu.

“Chu đại ca, có chuyện gì vậy?” Thấy Chu Nguyên, Lạc Lan lại càng bất an.

“Lạc Lan cô nương, vừa rồi có một tiểu cô nương tới bảo có chuyện vô cùng quan trọng muốn gặp cô và Tào tiểu đoàn trưởng, các huynh đệ canh cửa nghe nói cô và Tào tiểu đội đoàn trường đang ở đây thương lượng chuyện quan trọng nên bảo cô ấy tới chỗ ta.”

Chu Nguyên vội vàng nói: “Người này là cung nữ của cung Cán Y, cũng là tai mắt của Cửu công chúa, vừa rồi có một cao thủ tìm đến cô ấy, bí mật đưa cho cô ấy một cái bọc bảo cô ấy nhanh chóng đưa cho chúng ta."

“Trong bọc có cái gì?”

Lạc Lan vội vàng hỏi. “Một bức thư, còn có...”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui