Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác

Tại lô cốt Hà Gia, tên cường hào ác bá Hà viên ngoại dân theo một vài thân hào địa phương đang chiêu đãi các tướng lĩnh binh lính.

Một chiếc bàn dài bày đầu thức ăn và rượu.

"Lưu tướng quân, chúc ngài xuất quân chiến thắng, một đòn giết chết tên nghịch tặc Kim Phil"

Hà viên ngoại nâng ly rượu lên: "Nào, các vị, kính Lưu tướng quân một ly!"

"Tên nghịch tặc Kim Phi chỉ có hai chiếc thuyền, Lưu tướng quân dẫn đại quân hơn mười ngàn người, cho dù mỗi người phun một miếng nước bọt cũng có thể nhấn chìm y!"

"Lưu tướng quân, chúng ta chờ ngài khải hoàn trở về!"

"Kẻ loạn thần tặc tử làm điều ngang ngược như Kim Phi, đáng chết không có chỗ chôn!"

Mấy thân hào địa phương cũng rối rít nâng ly lên, có người nói tốt, có người lại chửi rủa Kim Phi.

Lưu tướng quân ngồi ở vị trí đầu, loạng choạng đứng dậy với sự giúp đỡ của tỳ nữ, cầm ly rượu lên đang định nói thì đột nhiên nghe thấy một tiếng nổ dữ dội từ bên ngoài.

Sau đó chỉ thấy ngọn lửa ngất trời ở bên ngoài pháo đài, từng tiếng nổ liên tiếp vang lên.

"Xảy ra chuyện gì vậy?"

Lưu tướng quân bị dọa sợ hãi run lên, đẩy tỳ nữ ra, loạng choạng chạy ra khỏi phòng.

"Báo cáo tướng quân, hình như là kho dầu hỏa bị cháy!" Cận vệ canh cửa miệng toàn mùi rượu nói.

"Ta không bị mù, đương nhiên biết là cháy kho dầu hỏa rồi, ta muốn biết là tại sao?"

Lưu tướng quân đỏ mắt hỏi.

Mặc dù kỷ luật của binh lính lỏng lẻo, nhưng bọn họ cũng biết được tầm quan trọng của việc phòng cháy ở kho dầu hỏa.

Cho nên, dầu hỏa vẫn luôn được bảo quản riêng, ban đêm ngay cả một ngọn được cũng không dám thắp.

Vừa rồi cận vệ vẫn luôn uống rượu với tướng quân ở đây, sao hẳn ta biết được tại sao chứ?

Hẳn đang muốn tìm người hỏi thì nơi binh lính tập trung lại xảy ra vụ nổ liên tiếp.

Trong lúc nhất thời, toàn bộ lô cốt Hà Gia vô cùng hỗn loạn, một số binh lính bị tiếng nổ dọa sợ tè ra quần, chạy lung tung như ruồi không đầu, cũng có người xách thùng nước. muốn đi đến kho dầu dập lửa cứu hỏa.

Nhưng dầu bắt lửa thì không thể dùng nước để dập được, càng đổ nhiều nước, lửa càng lớn.

Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, toàn bộ kho dầu hỏa đã hoàn toàn biến thành biển lửa, rất nhiều binh lính đi dập lửa đều bị biển lửa nuốt sống.

Lưu tướng quân đang say hoàn toàn bị dọa tỉnh, phát hiện ra rất nhiều binh lính nhìn lên trời với vẻ mặt sợ hãi, ông ta cũng ngẩng đầu lên theo.

Dưới ánh lửa cháy trong kho dầu hỏa, Lưu tướng quân nhìn thấy trên trời có hai bóng đen khổng lồ không biết là thứ gì, giống như bóng ma lơ lửng bay trên bầu trời lô cốt Hà Gia.

"Cái này..... Cái này là khinh khí cầu của tiêu cục Trấn Viễn!"

Dù sao cũng là tướng quân thống lĩnh hơn mười ngàn binh lính, mặc dù Lưu tướng quân chưa từng tận mắt nhìn thấy khinh khí cầu, nhưng cũng đã từng nghe những tin đồn về khinh khí cầu.

"Tất cả mọi người tản ra đi!" Lưu tướng quân vẫy tay, gân cổ gào lên. Nhưng khung cảnh hỗn loạn đến mức cận bên đứng bên cạnh ông ta cũng không nghe rõ ông ta đang hét cái gì, chứ đừng nói đến những binh lính khác.

Doanh trại xảy ra tình huống không rõ ràng, các tiểu đội trưởng binh lính không dám tự mình đưa ra quyết định, lập tức tìm lãnh đạo báo cáo xin chỉ đạo.

Cho nên càng ngày càng nhiều binh lính đi về vị trí của Lưu tướng quân.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui