“Quân tiếp viện ở đâu tới?”
“Chẳng lẽ đội trưởng Thiết Ngưu đã về rồi sao?”
“Hình như không phải, bọn Thiết Ngưu đâu có nhiều người như vậy!”
Vừa chiến đấu, đội hộ tống vừa tranh thủ ngẩng đầu nhìn về phía sau.
Quan Hạ Nhi cũng đứng trên tảng đá, lấy kính viễn vọng ra nhìn qua.
Nhưng cô chưa kịp điều chỉnh tiêu cực xong, đã nghe thấy đội trưởng đội cận vệ bên cạnh hét lên: "Là tỷ muội núi Thiết Quán, ta nhìn thấy lá cờ của họi"
Lúc này, ở trong kính viễn vọng Quan Hạ Nhi cũng nhìn thấy một đội ngũ xuất hiện dưới chân núi quanh co, trên tay nhiều người còn đỡ một cái rương.
Phía trước đội ngũ có hai lá cờ lớn.
Một lá cờ được thêu xà phòng thơm và chữ Thiết Quán, lá cờ còn lại được thêu năm chữ vàng "Quân Nương Tử nhà họ
Kim". “Đúng là tỷ muội núi Thiết Quán thật rồi!” Vành mắt Quan Hạ Nhi cũng đỏ hoe vì xúc động.
Kể từ đại hội thể thao mùa xuân năm ngoái, các nữ công nhân ở Thiết Quán đã âm thầm cạnh tranh với các xưởng dệt trong làng, nhưng khi làng gặp nguy hiểm, núi Thiết Quán cũng không khoanh tay đứng nhìn.
Đây không phải là lần đầu tiên họ cứu viện ngôi làng, năm ngoái bọn thổ phỉ bao vây ngọn núi, các nữ công nhân của núi Thiết Quán đã ngăn chặn bọn thổ phỉ ở núi Dương Khuyên.
Mặc dù lúc đó bọn họ chưa chuẩn bị đầy đủ và cũng là lần đầu tiên họ tham gia thực chiến, nên các nữ công nhân đã bị tổn thất nặng nề nhưng họ không hề rút lui mà vẫn kiên trì liều chết cho đến khi đám người Quan Hạ Nhi chạy đến.
Đó cũng là lần đầu tiên Quan Hạ Nhi tiến vào chiến trường ở cự ly gần, cũng là lần đầu tiên cô ra lệnh hành quyết số lượng lớn thổ phỉ.
Hơn nữa lại là một vụ chém đầu cực kỳ tàn bạo!
Những con đường núi đều nhuộm đỏ máu của bọn thổ phỉ.
Những thương vong ban đầu tại núi Dương Khuyên cũng khiến Tả Phi Phi và các nữ công nhân ở núi Thiết Quán nhận ra khuyết điểm của bản thân, còn chủ động nhờ Kim Phi cho họ gửi một đội nữ hộ tống tới để được đào tạo theo tiêu chuẩn của nhân viên hộ tống.
Sau này, huyện lệnh gây khó dễ cho xưởng, gần như toàn bộ nữ công nhân ở núi Thiết Quán đều điền tên vào hộ khẩu nhà Kim Phi, trở thành tiểu thiếp trên danh nghĩa của Kim Phi, Tả Phi Phi dứt khoát thành lập một đội ngũ ở núi Thiết Quán, thậm chí còn làm chuyện lạ là cho các binh lính nữ biểu quyết cả cờ và tên.
Chọn tên không mất nhiều thời gian, cái tên quân Nương Tử nhà họ Kim đã được nhất trí thông qua.
Sau nhiều ngày thảo luận, đội ngũ quyết định dùng xà phòng thơm và chữ Thiết Quán để làm cờ.
Ý nghĩa cũng rất đơn giản, Thiết Quán tượng trưng cho núi Thiết Quán, xà phòng thơm không chỉ tượng trưng cho xưởng xà phòng thơm, mà còn tượng trưng cho tình cảm sâu sắc của các nữ công nhân đối với xà phòng thơm.
Chính nhờ xà phòng thơm, Kim Phi mới có thể mua số lượng lớn tôi tớ trong nhà và cho họ thoát khỏi cảnh khốn cùng.
Có lẽ sức chiến đấu của quân Nương Tử nhà họ Kim không bằng nhân viên hộ tống, nhưng họ chắc chăn là những người trung thành nhất với Kim Phi.
Thậm chí, trong lòng nhiều nữ công nhân, họ đã thực sự coi mình là người của nhà họ Kim.
Trước đó nhìn thấy tín hiệu cầu cứu ở làng Tây Hà, dù không biết kẻ địch là ai nhưng Tả Phi Phi vẫn không do dự chút nào mà dẫn đầu toàn bộ đội ngũ xông tới tiếp viện ngay.
Các nữ công nhân biết rất rõ mình không thể sánh ngang với binh lính nam trong cận chiến, nên hàng ngày họ đều khổ luyện bắn nỏ hạng nặng, xe bắn đá và nỏ cầm tay.
Sau một thời gian dài huấn luyện như vậy, nếu chỉ so ba món này, e là nữ công nhân sẽ còn mạnh hơn nhân viên hộ tống.
Điều quan trọng nhất là ở núi Thiết Quán có rất nhiều nữ công nhân!
Kể từ khi xà phòng thơm ra mắt, vẫn cung không đủ cầu mãi, núi Thiết Quán ngày càng mở rộng, đến khi chư vương hỗn chiến và lượng tiêu thụ xà phòng giảm mạnh thì họ mới ngừng tuyển người.
Đến thời điểm này, tổng số nữ công nhân ở núi Thiết Quán đã lên tới mấy ngàn người, hầu hết đều là những cô gái dưới 25 tuổi.