“Đương gia chàng đừng tức giận, không phải Lão Đàm không đến, mà ông ấy và Nguy tiên sinh đang canh giữ kho hàng.”
Quan Hạ Nhi giải thích.
“Bọn họ đang canh giữ nhà kho nào? Nhân viên hộ tống trong làng không đủ dùng sao?” Kim Phi nghi hoặc hỏi.
Nguy Vô Nhai là một lang trung nổi tiếng ở quận Quảng Nguyên, y thuật không thể bàn cãi nhưng sức chiến đấu có thể xem nhẹ.
Lão Đàm mặc dù là người trong làng, thế nhưng lớn tuổi. Hơn nữa, trước kia lên núi bị ngã gãy chân, mặc dù hiểu về nối xương và cách chữa trị, không để lại vết thương cũ như Mãn Thương, nhưng cũng không thể làm được việc nặng
Trong làng có rất nhiều nhân viên hộ tống khoẻ mạnh như thế, nghĩ thế nào cũng không đến lượt bọn họ canh gác kho hàng.
“Còn không phải là hạt giống do đoàn viễn chinh mang về sao?”
Quan Hạ Nhi bất đắc dĩ nói: “Lúc hạt giống được đưa về đã trễ thời kỳ gieo hạt, ta bảo người cất hạt giống vào kho, thế nhưng hai người họ không yên lòng, sợ có người trộm mất, cũng sợ nhân viên hộ tống không biết cách chăm sóc, để hạt giống bị mọt.”
“Hiện tại đang là mùa đông, hai người bọn họ còn là chuyên gia, hạt giống sẽ không bị mọt đâu.” Kim Phi dở khóc dở cười nói.
“Ta cũng nói như vậy, nhưng bọn họ không nghe.” Quan Hạ Nhi nói: “Nguy tiên sinh nói những hạt giống này là mấy người Vương đại ca liều mạng mang về, không thể có sơ suất, nếu không sẽ có lỗi với mấy người Vương đại ca, cũng có lỗi với người dân thiên hạ, nhất định phải tự trông coi nhà kho mới yên tâm”
“Phu quân, Hạ Nhi vốn không đồng ý để Ngụy tiên sinh và Lão Đàm đi canh giữ kho hàng, nhưng ta đã đồng ý.”
Cửu công chúa đột nhiên xen vào: “Lô hạt giống này rất quan trọng, ta nghĩ cẩn thận một chút cũng không có gì sai.”
Nghe cô ấy nói vậy, Kim Phi thở dài, không hỏi nữa. Bởi vì y hiểu được vì sao Cửu công chúa phải làm như vậy.
Điều mà Ngụy Vô Nhai và Lão Đàm thực sự lo lắng không phải là hạt giống sẽ bị trộm hay sinh mọt, mà là họ lo lắng có gián điệp như Nguy Lão Tam.
Hiện giờ, làng Tây Hà khắp nơi đều là kẻ địch, không ai có thể đảm bảo rằng sẽ không còn gián điệp trong làng nữa.
Nguy Lão Tam được Kim Phi tín nhiệm như vậy cũng có thể trở thành kẻ phản bội, không ai có thể đảm bảo rằng những người khác hoàn toàn đáng tin cậy.
Những năm gần đây khí hậu Đại Khang biến đổi thất thường, 80% là gặp phải thời kỳ tiểu băng hà.
Nếu dự đoán của Kim Phi là chính xác, thì trong vài năm tới, biến đổi khí hậu sẽ ngày càng nghiêm trọng, ảnh hưởng trực tiếp đến sinh trưởng và thu hoạch cây trồng.
Nền nông nghiệp của Đại Khang vốn lạc hậu, lại trải qua chiến loạn, nếu như lương thực thu hoạch lại giảm mạnh, hậu quả thật khôn lường.
Kim Phi thà đồng thời khai chiến với Đảng Hạng, Thổ Phiên, Đông Man và các phiên vương trong thiên hạ, cũng không muốn nhìn thấy cảnh này.
So với kiếp trước của Kim Phi thì nền nông nghiệp của Đại Khang tuy rằng lạc hậu, nhưng đất rộng người thưa, diện tích trồng trọt bình quân đầu người cũng nhiều hơn.
Nếu có đủ hạt giống chất lượng cao, thì lương thực trồng ra vẫn có thể giúp dân vượt qua thời kỳ khó khăn.
Bởi vậy, hạt giống này mang ý nghĩa không tầm thường, nếu thật sự bị gián điệp làm tổn hại, Kim Phi lại phải phái người đi nước K và Thiên Trúc để tìm giống.
Đội viễn chinh đã đến đó vào năm ngoái, vàng bạc mang theo đều bị thất lạc ở trên đường nên hầu hết gần như dùng vũ lực để cướp, đắc tội với nhiều thế lực địa phương.
Nếu quay lại tìm hạt giống, chắc chắn sẽ bị nhắm tới, mọi chuyện sẽ không suôn sẻ như vậy nữa.
Nếu trì hoãn thêm một ngày, nói không chừng sẽ có vô số người dân bị chết đói.