Tiểu Ngọc nhìn Tả Phi Phi, trong mắt hiện lên vẻ vui mừng.
Thật ra đích thân cô ấy đến đây ngoài đưa thư ra, thì mục đích lớn nhất của cô ấy chính là thuyết phục Tả Phi Phi tiếp viện cho thành Du Quan.
Kết quả là chưa đợi cô ấy thuyết phục, Tả Phi Phi đã chủ động bày tỏ ý định tiếp viện cho thành Du Quan.
Tiểu Ngọc vừa định nói, đột nhiên nghe thấy một tiếng kêu khóc ở xa.
Tả Phi Phi thở dài, cúi đầu nhìn xuống đất.
Ban đầu Tiểu Ngọc định hỏi Tả Phi Phi xem cô ấy có muốn tiếp viện cho thành Du Quan không, ấy mà lúc này lại không nói nên lời.
Tuy không hỏi nhưng các cô ấy đều biết vì sao nữ công nhân đó khóc.
Trong những bức thư Hồng An mang về nhà, có nhiều binh lính nữ đã hy sinh ngoài chiến trường.
Người thân của họ đã nhận được bức thư này, cũng tương đương với lá thư tuyệt mệnh của binh lính nữ.
Tiểu Ngọc và Tả Phi Phi còn chưa đi ngang qua, các nữ công nhân đã chủ động ởi tới.
Làng Tây Hà, sau khi Tiểu Ngọc và Thiết Chùy rời đi, cuộc họp vẫn chưa kết thúc.
Cửu Công chúa và Thiết Thế Hâm đang thảo luận vấn đề tiếp tế và đưa nhân viên hậu cần, còn Kim Phi và Trương Lương đang đứng trước bản đồ thảo luận tình hình xung quanh.
Bình thường, dù Kim Phi ở chỗ Cửu công chúa thì đến sáng y cũng sẽ đưa Cửu công chúa về ăn sáng. Nhưng sáng nay khi Nhuận Nương chuẩn bị đồ ăn xong, mà mãi vẫn chưa thấy Kim Phi và Cửu công chúa đến.
Quan Hạ Nhi biết gần đây Kim Phi và Cửu công chúa rất mệt mỏi, hiếm khi được lúc dậy muộn nên cũng không gọi họ dậy.
Nhưng khi mặt trời đã lên cao mà Kim Phi và Cửu công chúa vẫn chưa ởđi tới, nên Quan Hạ Nhi không thể ngồi yên được nữa, rồi dẫn Nhuận Nương theo đi tìm bọn họ.
Khi đến chỗ của Cửu công chúa lại thấy không có ai, hỏi nhân viên hộ tống trực ban thì mới biết Kim Phi và Cửu công chúa đã thức dậy lúc nửa đêm, đang họp trong thư phòng.
Thế nên Quan Hạ Nhi lại dẫn Nhuận Nương đến Ngự Thư Phòng.
Cửu công chúa biết rõ vị trí của Quan Hạ Nhi và Đường Tiểu Bắc trong lòng Kim Phi, cho nên dù đã lên ngôi xưng đế nhưng cô ấy chưa bao giờ nghĩ đến việc chèn ép Quan Hạ Nhi và Đường Tiểu Bắc, luôn duy trì sự tôn trọng nhau như trước kia.
Nhìn thấy Quan Hạ Nhi đi vào, Cửu công chúa lập tức ra hiệu cho Châu Nhi đỡ mình dậy: "Tỷ tỷ!"
Bây giờ thương hội Kim Xuyên và hợp tác xã mua bán còn ở giai đoạn sơ khai, còn có rất nhiều việc phải lo. Đường Tiểu Bắc bận rộn chạy khắp Xuyên Thục nên thường xuyên vắng nhà.
Trái lại Quan Hạ Nhi vẫn luôn ở trong làng, nhưng dành phần lớn thời gian là ở nhà quay sợi, dệt vải, may quần áo cho đứa nhỏ sắp chào đời của mình và Cửu công chúa, nên gần như hiếm khi đến thư phòng.
Chính vì lý do này mà Cửu công chúa luôn cảm thấy vô cùng biết ơn cô.
Quan Hạ Nhi là chính thất, có quan hệ tình cảm sâu sắc với Kim Phi, nếu tranh quyền đoạt lợi thì dù Cửu công chúa có tự tin đấu thắng đến đâu cũng thấy phiền phức.
Điều quan trọng nhất là chuyện này có thể khiến Kim phi thấy phản cảm.
May mắn thay, Quan Hạ Nhi không hề tỏ ra ham muốn quyền lực và gần như không bao giờ can thiệp vào bất kỳ công việc nào.
Đây vẫn coi là giai đoạn đầu xây dựng sự nghiệp của Kim Phi, nếu như Quan Hạ Nhi điều động người của mình, sau này quy mô nhất định sẽ càng ngày càng lớn.
Đây là cách mà những ngoại thích quyền quý trong lịch sử ra đời.
Nhưng Quan Hạ Nhi chưa bao giờ chủ động bố trí bất kỳ người nào của mình.
Ban đầu người anh ruột duy nhất muốn quản lý xưởng dệt còn bị Quan Hạ Nhi mắng mỏ đuổi về.
Sau này, Kim Phi thấy anh vợ đã thay đổi nên mới chủ động giao cho anh ta đi phụ trách mỏ muối.
Cho đến nay, Quan Trụ Tử vẫn phụ trách mỏ muối và một số xưởng muối mới ở đó.
Những người thân họ Quan khác ở làng Quan Gia nhậm chức dưới trướng Kim Phi, cũng dựa vào khả năng của bản thân mà làm việc và không có ai đi cửa sau.