Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác

Nhìn thấy lá cờ của tiêu cục Trấn Viễn trên sông Trường Giang không có gì kỳ lạ cả, nhưng khi nhìn thấy lá cờ của tiêu cục Trấn Viễn trên một thuyền đánh cá thì rất kì quái.

Bởi vì cho dù là tiêu cục Trấn Viễn hay là thương hội Kim Xuyên thì đều đi tàu lớn trên sông Trường Giang chứ chưa hề đi thuyền nhỏ.

Lần này không cần Kim Phi ra lệnh, thuyền trưởng đã chủ động bố trí ca-nô đi tới tìm hiểu tình hình.

Ca-nô vẫn quay về rất nhanh giống như lần trước, hơn nữa còn dẫn theo hai người tới đây.

Chỉ là lần trước người được dẫn về là Trân Phượng Chí và Ngụy Đại Đồng, mà lần này người được dẫn tới là Hàn Phong và Phạm Hải Châu.

Lúc này Kim Phi mới ý thức được, thì ra mình đã đến quận Ngu Sơn.

Phía nam quận Ngu Sơn là quận Bình Giang, cũng là quê nhà của Phạm tướng quân.

Sau sự kiện ở thành Vị Châu, Kim Phi phái Hàn Phong dẫn đầu một đội đi đánh hạ quận Bình Giang, xây dựng lại quân Phạm Gia.

Còn quận Ngu Sơn lúc đó ngăn cách khỏi quận Bình Giang và sông Trường Giang cũng bị Hàn Phong tiện tay đánh bại.

Sau khi Ngô vương trốn khỏi núi, đã từng phái sứ giả đến yêu cầu Hàn Phong và Phạm Hải Châu rời khỏi quận Bình Giang và quận Ngu Sơn, khiến cho Hàn Phong và Phạm Hải Châu đều phải bật cười.

Bọn họ cũng không giết sứ giả, mà là lột trần sứ giả, cạo đầu rồi thả đi.

Hành vi này là hành vi khiêu khích và sỉ nhục nghiêm trọng nhất trong truyền thống ở Đại Khang, sau khi Ngô Vương biết được thì bị chọc tức, lập tức tập hợp người và ngựa phát động tấn công quận Bình Giang.

Lúc này quân Phạm Gia đã bắt đầu có quy mô, đang chuẩn bị ra ngoài tiêu diệt thổ phỉ, huấn luyện binh lính, người của Ngô vương đúng lúc này tìm tới cửa.

Mặc dù quân Phạm Gia mới vừa thành lập lại không lâu, nhưng phần lớn những người được tuyển trước đó đã từng là cựu chiến binh của quân Phạm Gia, vốn đã có kinh nghiệm chiến đấu, còn có vũ khí do Kim Phi cung cấp, mặc dù sức chiến đấu không bằng tiêu cục Trấn Viễn, nhưng so với đám binh lính là những ông lớn quần là áo lụa do Ngô vương vội vàng tập hợp kia thì mạnh hơn nhiều.

Hơn nữa nhân viên hộ tống do Hàn Phong dẫn dắt còn trực tiếp đánh cho Ngô vương thất bại thảm hại, không dám nói đến chuyện đoạt lại Bình Giang với Ngu Sơn nữa.

Trải qua trận chiến này, tinh thần chiến đấu quân Phạm Gia càng ổn định hơn, dân chúng đại phương cũng càng tin tưởng vào quân Phạm Gia.

Lúc Kim Phi từ Đông Hải trở về đã gặp trở ngại rất lớn trên sông Trường Giang, Hàn Phong vẫn luôn ghi nhớ trong lòng. Sau khi củng cố quận Bình Giang và quận Ngu Sơn thì đề ra kế hoạch xây dựng một nhóm thủy binh ở lân cận bến tàu Ngu Sơn.

Ngộ nhỡ sau này Kim Phi lại gặp phải chuyện tương tự, sẽ không bị động như vậy nữa.

Phạm Hải Châu bây giờ vô cùng cảm kích Kim Phi, đương nhiên sẽ không phản đối.

Vì vậy hai người ăn nhịp với nhau, điều động hai nghìn người từ trong quân Phạm Gia, lại trưng dụng một ít thuyền đánh cá địa phương để những người này làm quen với cuộc sống trên sông nước trước.

Ca-nô đi đến Đông Hải sẽ truyền tin cho thủy quân, đi qua bến tàu Ngu Sơn thì sẽ nghỉ ngơi tiếp tế, đúng lúc gặp được Hàn Phong và Phạm Hải Châu nên Hàn Phong đến hỏi thăm một chút.

Hàn Phong là lãnh đạo cấp cao tuyệt đối ở làng Tây Hà, hơn nữa chủ yếu phụ trách quản lý tình báo, cấp bậc quyền hạn rất cao, nhân viên hộ tống đưa thư đã nói với anh ta về chuyện của thành Du Quan.

Sau khi Hàn Phong với Phạm Hải Châu nghe xong, lúc này mới quyết định giúp đỡ thành Du Quan.

"Các ngươi như này là đang làm liều đấy có biết không?"

Kim Phi nghe Hàn Phong giải thích xong thì dở khóc dở cười nói: "Bây giờ vẫn đang có gió bắc, cánh buồm không có cách nào dùng được, các ngươi làm sao có thể đuổi kịp Trấn Viễn số 2, dựa vào mái chèo này ư?"

Nhưng thành Du Quan ở xa ngàn dặm, ở giữa còn có những cánh đồng hoang vu trải dài mấy trăm dặm, trông đợi bọn họ dựa vào hai chân để đi qua thì quá muộn rồi.

Thật ra ngày hôm qua sau khi gặp được quân Uy Thắng, Kim Phi đã rất đau đầu với vấn đề này.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui