Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác

Thời buổi này, phụ nữ lấy chồng vẫn phải theo chồng, Kim Phi tin tưởng hai người họ, nhưng không thể tin tưởng người mà họ gả cho.

“Phu quân đừng nghĩ nữa, để hai người kia gả cho chàng, chính là cách giải quyết đơn giản nhất, hiệu quả nhất rồi.”

Cửu công chúa võ vai y: “Được rồi, đừng lề mề nữa, đi nhanh lên nào. ”

Kim Phi nghe thấy vậy thì nhìn Cửu công chúa một cái thật sâu.

Có vẻ đối với Cửu công chúa, giang sơn Đại Khang ổn định còn quan trọng hơn phu quân của cô ấy.

Cô ấy thà để Kim Phi cưới người khác, còn hơn là nhìn thấy triều đại vừa mới thành lập được xuất hiện những lỗ hổng.

Trong khoảnh khắc này, y có cảm giác bị biến thành quân cờ chính trị của Cửu công chúa, bị cô ấy lợi dụng.

Nhưng chuyện đã đến nước này rồi, dù Kim Phi có phản đối cũng không có tác dụng gì, đành cười khổ lắc đầu, cùng Cửu công chúa đi ra từ phía sau sân khấu.

Nhìn thấy mấy chủ nhiệm xưởng đang vây quanh chúc mừng Đường Đông Đông, Cửu công chúa hơi nheo mắt lại.

Kim Phi nhận ra sự thay đổi của Cửu công chúa, nhỏ giọng hỏi: “Vũ Dương, nàng định xử lý mấy chủ nhiệm xưởng kia như thế nào?”

“Trong trận chiến họ làm rối loạn quân đội, theo luật, tất cả đều phải chém đầu!”

Cửu Công chúa hừ rồi nói tiếp: “Nhưng vì họ không có ác ý, hơn nữa lúc xây dựng xưởng cũng rất vất vả, trẫm tha cho họ một mạng, lát nữa ta sẽ bàn bạc với Đường Đông Đông và Tiểu Bắc rồi chuyển họ tới thương hội làm chưởng quầy, phu quân thấy thế nào?”

“Rất tốt, cứ làm như vậy đi.” Kim Phi gật đầu.

Nhóm chủ nhiệm xưởng này đều là những người đầu tiên đi theo Kim Phi, ngày trước đã từng làm việc ngày đêm với Đường Đông Đông, nếu giết họ chỉ vì chuyện này, Kim Phi đúng là có chút không nỡ.

Nhưng nếu không xử lý, chẳng khác nào đang dung túng cho họ gây chuyện, rồi sau này các công nhân cũng sẽ không còn sợ, lúc ấy xưởng dệt không khác gì một quả bom hẹn giờ.

Cách xử lý của Cửu công chúa đã rất nhẹ nhàng, nếu vẫn xử lý như khi còn ở hoàng thành, mấy chủ nhiệm xưởng này đừng ai nghĩ tới chuyện sống!

Đưa họ tới thương hội làm chưởng quầy cũng chỉ vì muốn tốt cho họ.

Một thương hội có tới mấy chục người, dù họ có muốn gây chuyện thì cũng không làm chuyện gì to tát, không tới nỗi dẫn tới họa chết người.

Nói chuyện công việc xong, Kim Phi nhẹ nhàng ôm Cửu công chúa một cái, xoay người đi về phía đội nữ công nhân.

Các nữ công nhân ở núi Thiết Quán vẫn luôn thích trêu Kim Phi, lúc trước còn ngại quy định của quân đội, nên khi hành quân đánh giặc, các cô vẫn còn kiềm chế lại.

Nhưng hiện tại Cửu công chúa đã ban hôn, khiến các cô cực kỳ phấn khích.

Thấy Kim Phi đi lại đây, tất cả ánh mắt mập mờ đều đổ dồn lên người y, còn to gan trêu chọc y.

“Tiên sinh, khi nào ngài và trưởng xưởng động phòng vậy?”

“Đình nha đầu, mắt của ngươi chỉ để trưng à? Trên thuyền tới thành Du Quan, ngươi quên trưởng xưởng đã ở đâu rồi hả?”

“Ái chà, ra là động phòng rồi, ta còn đang định đi làm loạn đêm động phòng cơi”

“Không sao không sao, bệ hạ ban hôn, lúc này mới tính là động phòng, hôm nay chúng ta đi làm loạn đêm động phòng cũng được!”

“Đình nha đầu, đừng quên ngươi cũng có hôn thư với tiên sinh đấy, lúc về tỷ tỷ tìm cơ hội cho ngươi với tiên sinh động phòng luôn!”

“Tỷ tỷ đừng chỉ nhắc đến ta, tỷ và Viện Viện tỷ tỷ nói tới chuyện động phòng với tiên sinh cũng nói cả năm rồi mà vẫn chưa thấy hai người làm gì mài”

“Chúng ta không tìm được cơ hội, ngươi không thấy tiên sinh lâu rồi chưa tới núi Thiết Quán đó à, thỉnh thoảng có tới một lần, còn dẫn theo Quan tỷ tỷ đi, chúng ta có thể làm gì chứ?”

“Chính tỷ còn không tìm được cơ hội cho mình, nói gì tới chuyện tìm cho ta?”

“Hiện tại không giống trước kia, bây giờ ngày nào cũng được gặp tiên sinh, chờ tới lần sau chúng ta tới ca trực đêm, cứ thẳng thừng cõng ngài ấy về lều luôn!”

“Cách này hay đấy... Thiết Chùy, tới khi đó đừng ngăn chúng ta đấy!”

“Anh ta dám, ta đánh gấy chân anh tai”

Các nữ công nhân tranh nhau trêu chọc Kim Phi, Thiết Chùy đứng bên cạnh cũng hùa theo, võ ngực cam đoan anh ta sẽ giả vờ không thấy gì.

Kim Phi sầm mặt đạp Thiết Chùy một cái, rồi xoay người leo lưng ngựa, đồng thời ra hiệu cho người tiên phong vẫy cờ, truyền lệnh xuất phát.

Tùng! Tùng! Tùng! Khi tiếng trống vang lên, các nữ công nhân đang còn cười cười nói nói ngay lập tức im lặng, vẻ mặt cũng trở nên nghiêm túc.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui