Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác

Không chỉ có Lý Lăng Duệ quan tâm ở thành Du Quan Kim Phi có sử dụng vũ khí mới hay không mà phó tướng và các phụ tá khác cũng rất quan tâm. Bọn họ cùng nhau quay đầu nhìn về phía người phụ trách tình báo, chờ đợi câu trả lời của hắn.

“Hồi bẩm Đại vương, gần đây tuyết ở phương bắc vẫn chưa tan hết, đội ngũ khó đi nên tạm thời chưa có tin tức của thành Du Quanl”

Người phụ trách tình báo bất đắc dĩ trả lời.

Hai năm gần đây mùa hè ở thảo nguyên phương Bắc nóng bức khô hạn còn mùa đông lại lạnh thấu xương nên rất nhiều ngựa bò dê đều chết cóng.

Cho nên Đảng Hạng và Đông Man mới không hẹn mà cùng phát động nam chinh với Đại Khang.

Tình hình năm nay nghiêm trọng hơn năm ngoái. Hi Châu bên này còn tốt, không lạnh lắm. Tuy nhiên ở khu vực phía Bắc của Đảng Hạng và Đông Man rất nhiều nơi có tuyết dày tới một hai mét.

Tuyết dày như vậy căn bản không có cách nào di chuyển.

Hơn nữa vương thành Đảng Hạng cách xa vương thành Đông Man ngàn dặm. Cho dù tân hoàng đế Đảng Hạng phái đội cảm tử đi Đông Man thì chưa tới mấy tháng cũng đừng nghĩ đến chuyện tới nơi.

“Đội ngũ khó đi thì dùng bồ câu đưa thư không được sao?” Lý Lăng Duệ nhíu mày hỏi.

Đảng Hạng và Đông Man cũng là nước láng giềng. Những năm trước đây vì tranh đoạt thảo nguyên nên đánh nhau liên tục. Sau đó hai nước phát hiện bóc lột Đại Khang dễ hơn, lúc này mới tạm dừng chiến tranh quy mô lớn.

Nhưng mối quan hệ giữa hai bên không thể nói là đặc biệt thân thiện.

Đảng Hạng đã bố trí rất nhiều gián điệp ở Đại Khang. Tất nhiên cũng có ở Đông Man.

Bồ câu đưa thư cũng phải ăn cái gì đó.

Bây giờ tuyết ở phương Bắc đọng ngàn dặm, gấu lông sói cũng tìm không thấy đồ ăn, huống chỉ bồ câu đưa thư chứ?

Mười con bồ câu đưa thư mà có một con từ vương thành Đông Man bay về Đảng Hạng cũng xem như tổ tiên phù hộ rồi.

Tuy rằng đây là tình huống khách quan, nhưng người phụ trách tình báo biết nếu nói như vậy thì Lý Lăng Duệ chắc chắn sẽ ra lệnh cho hắn làm bất cứ giá nào cũng phải đi lấy được tình báo.

Cho nên hắn không thể trả lời như vậy.

Người phụ trách tình báo suy nghĩ một chút, nói: “Bây giờ đại quân Đảng Hạng chinh chiến phía nam còn chưa trở lại vương thành. Trước mắt huynh đệ bên vương thành cũng không biết thành Du Quan đã xảy ra chuyện gì?”

Lý Lăng Duệ nghe vậy quả nhiên từ bỏ ý định tiếp tục ra lệnh, chỉ nhíu mày nói: “Phái người tiếp tục đi thăm dò, một khi có tin tức, mặc kệ lúc nào, đều phải lập tức tới báo cáo!”

“Vâng!” Người phụ trách tình báo thầm thở phào nhẹ nhõm, khom người nói: “Vậy thuộc hạ đi làm việc trước!”

Rõ ràng tâm trạng hôm nay của Lý Lăng Duệ rất xấu, có thể bùng nổ bất cứ lúc nào. Dù là một khắc hắn cũng không muốn ở chỗ này lâu.

“Đi đi”! Lý Lăng Duệ gật đầu, nhìn về phía phó tướng và mấy phụ tá: “Các ngươi cũng đi làm việc đi, sắp xếp tốt người của mình, một khi máy bắn đá vào vị trí thì mau chóng phát động tổng tiến công!”

“Vâng!” Phó tướng và mấy phụ tá đồng thời khom người tuân lệnh, sau đó đi theo người phụ trách tình báo ra ngoài.

Lúc đi tới cửa lầu, phó tướng đột nhiên dừng bước lại, quay đầu hỏi: “Đại vương, nếu như phát động tổng tiến công, Thái...”

Kết quả còn chưa nói xong, đã bị người phụ trách tình báo hung hăng túm lấy tay áo, kéo ra khỏi lều.

“Ngươi kéo ta làm gì thế?” Phó tướng bất mãn lắc cánh tay.

Nhưng người phụ trách tình báo lại nắm chặt tay áo phó tướng, kéo hắn vào góc.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui