Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác

Bây giờ Trương Lương đã có kha khá kinh nghiệm chỉ huy, Kim Phi chỉ dặn dò một số vấn đề chính còn lại không hỏi nữa.

Trương Lương cũng không làm Kim Phi thất vọng, đã sắp xếp mọi chuyện đâu vào đấy.

Trận địa phía bắc của kênh Hoàng Đồng đã được chuẩn bị sẵn sàng để đón quân địch, khu vực giữa và phía nam cũng đang bộn bề, mọi người đều có việc làm riêng nhưng mọi thứ đều ngay ngắn trật tự.

Gần một ngày đã đến giờ cơm tối, toàn bộ doanh trại quân Thục đã hoạt động bình thường.

Đêm qua lên đường suốt đêm, sáng sớm lại bận rộn dựng. trại đóng quân. Đã hai ngày một đêm rồi Kim Phi vẫn chưa ngủ, bây giờ chuyển doanh trại đã tới kênh Hoàng Đồng xong rồi, cuối cùng y cũng có thể yên tâm.

Sau bữa cơm tối ở nhà ăn là y đã bät đầu ngáp.

Khánh Mộ Lam thấy vậy, đẩy Tả Phi Phi ra nói: 'Không phải cô đã dọn dẹp phòng xong rồi sao? Sao còn không đưa tiên sinh đi nghỉ ngơi nhanh đi?"

Nói xong lại đẩy Tả Phi Phi vào ngực Kim Phi rồi mỉm cười rời đi.

Đám người Trương Lương ở phía sau cũng rất hiểu chuyện, cứ như không thấy hai người Kim Phi và Tả Phi Phi rồi từng người vừa rời đi vừa nói chuyện, lo đi làm việc riêng của mình.

Ngay cả Thiết Chùy và cận vệ của anh ta cũng lùi ra sau mấy chục bước, giả vờ làm vẻ mặt cảnh giác và nhìn chăm chằm vào cái hố trước mặt, như thể sắp có một con thủy quái lao ra khỏi hố bất cứ lúc nào.

Rất nhanh sau đó trên mảnh đất trống của nhà đá chỉ còn lại Kim Phi và Tả Phi Phi.

"Tiên sinh, phòng của ngài dọn dẹp xong rồi, ta đưa ngài đến đó nhé?"

Tả Phi Phi đỏ mặt nói.

Kim Phi gật đầu một cái rồi hỏi: “Phòng của ta ở đâu?”

Y đã kiểm tra địa hình xung quanh giữa sườn núi suốt buổi trưa và chờ nhóm nhân viên hộ tống cuối cùng quay về, nên mãi đến bây giờ vẫn chưa biết mình ở đâu.

"Ở sân sau." Tả Phi Phi đáp. "Kênh Hoàng Đồng có sân ư?" Kim Phi sửng sốt.

Buổi sáng y lo nhìn địa hình xung quanh nhìn giữa sườn núi nhiều lần nhưng lại không nhìn thấy cái sân nào.

"Tiên sinh đi theo ta sẽ biết.' Tả Phi Phi mỉm cười dẫn đường.

Kim Phi đi theo Tả Phi Phi vòng qua dãy nhà đá, quả nhiên ở phía trong thung lũng có một cái sân nhỏ.

Đất đai gần kênh Hoàng Đồng phần lớn là ruộng dốc, cũng không có nhiều nơi có thể xây được nhà, phần lớn thợ mỏ lúc đầu và thổ phỉ sau này đều sống trong hầm mỏ.

Các quan chức cấp dưới trong khu khai thác mỏ và các thủ lĩnh thổ phỉ sống trong cùng một dãy nhà đá nơi họ vừa ngồi ăn cơm, khoảng sân nhỏ này là chỗ trưởng khu khai thác và đại đương gia nơi đây ở, bây giờ hiển nhiên nó đã thành chỗ ở của Kim Phi.

Sân nhỏ không lớn chỉ có hai phòng chính, một phòng phụ và một phòng bếp nhưng vị trí rất tốt, phía trước có hầm mỏ, phía sau và hai bên trái phải đều có vách đá, cảm gió và ánh mặt trời.

Mà rốt cuộc Kim Phi cũng biết tại sao mình đứng trên sườn núi mà không thấy được cái sân nhỏ này.

Bởi vì vách đá phía trên sân nhỏ nhô ra ngoài nên sân nhỏ bị vách đá chặn lại.

“Tiên sinh, bên trong đã thu dọn gọn gàng, giường và chăn cũng đã được thay mới."

Tả Phi Phi dẫn Kim Phi đi vào sân nhỏ, bộ dáng đi thẳng vào cứ như ngựa quen đường cũ.

Kim Phi đi vào theo, phát hiện trong nhà đã được dọn dẹp sạch sẽ, bàn và ghế đá tuy có chút cũ kỹ nhưng đều không có một hạt bụi nào.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui