Theo như sự hiểu biết của Trương Lương đối với Kim Phi, biết xác suất lớn y sẽ không đồng ý rời đi, vì vậy trong suy đoán của Trương Lương thì không khí ở trong tiểu viện phải vô cùng căng thẳng mới phải chứ.
Trước khi anh ta đến đã chuẩn bị chịu cơn tức giận của Kim Phi rồi.
Nhưng nhìn thấy Kim Phi mới phát hiện sắc mặt của y vô cùng bình tĩnh, hoàn toàn không có biểu hiện của sự tức giận.
Đám người Mộ Khánh Lam và Hàn Phòng cũng tràn đầy sự kinh ngạc và kỳ vọng mơ hồ.
Tất cả mọi thứ đầu không giống với tưởng tượng của Trương Lương!
Khi trên đường đến, Trương Lương còn đang nghĩ thầm sau khi qua đây phải khuyên can như thế nào, kết quả chuẩn bị lời thoại cả quãng đường, bây giờ lại không có bất cứ tác dụng gì.
“Hầu Tử, các ngươi đang làm gì vậy?” Trương Lương hiếu kỳ hỏi.
“Lương huynh, huynh đến vừa đúng lúc, tiên sinh lại làm ra một loại súng mới, có thể bắn chim ưng!”
Hầu Tử phấn khích chỉ vào cây súng trường ở trong tay A Quyên.
“Thật sao?” Mắt của Trương Lương bỗng chốc trừng lên!.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Thư Tình Gửi Vệ Lai
2. Hợp Đồng Hôn Nhân Với Phù Thủy Hội Họa
3. Đại Boss Phản Diện, Đừng Tới Đây
4. Sau Khi Cúp Điện Tôi Hôn Nhầm Anh Em Tốt Của Bạn Trai
=====================================
Thân là thống soái của quân Thục, Trương Lương hiểu quá rõ câu nói này của Hầu Tử có ý nghĩa gì.
“Đương nhiên là thật rồi!”
Hầu Tử vừa chuẩn bị nói với Trương Lương nghe chuyện vừa xảy ra lúc nãy thì bị Kim Phi đá một cước!
“Các ngươi đi ra bên đó nói chuyện!” Kim Phi thu chân phải lại, nói với A Quyên: “Cô đừng quan tâm bọn họ, tiếp tục bắn đi!”
Hầu Tử cũng không tức giận, kéo Trương Lương đến một bên, kể lại với vẻ mặt hớn hở.
Trương Lương vừa nghe vừa đánh giá súng trường.
Khi nhìn thấy A Quyên lấy một viên đạn nhét vào trong súng trường, Trương Lương hơi gật đầu.
Súng kíp lúc trước còn cần một người thêm thuốc nổ, còn cần một người giã thuốc nổ cho rắn chắc, quả thật rất bất tiện.
Mà bây giờ một mình A Quyên đã có thể hoàn thành quá trình lắp đạn, tốc độ còn nhanh hơn lúc trước.
Những thứ khác không nói chỉ điều này đã là một tiến bộ vô cùng lớn rồi.
Phía bên này A Quyên tập trung tinh thần, lần nữa đặt cáng súng lên bả vai, nhắm mắt trái lại bắt đầu điều chỉnh hơi thở.
Đây là lần đầu tiên cô ấy bắn mục tiên hơn mấy trăm mét, vì vậy cũng có chút căng thẳng phải điều chỉnh tận mấy phút, Hầu Tử cũng đã nói xong chuyện lúc nấy với Trương Lương, cuối cùng cô ấy mới bóp cò!
Bùm!
Điều đáng tiếc là viên đạn chưa trúng vào vết trắng cũng không bắn trúng vào đá đỏ mà là trúng vào vách đá cách viên đá đỏ hơn mười mét.
“Không sao, người vừa mới sờ thử khẩu súng này, sai sót ít nhất vậy đã rất lợi hại rồi!”
Kim Phi cổ vũ A Quyên, sau đó lại đưa một viên đạn đến: “Thử thêm một lần nữa!”
Thật ra đây cũng không phải là cổ vũ, A Quyên có thể có biển hiện này quả thật khiến cho Kim Phi rất bất ngờ.
Phải biết này kiếp trước khi y lần đầu tiên sờ đến súng trường, sắp bắn hết một hộp đạn mới băn được sợi dây hơn trăm mét.
Mà A Quyên lại bắn vào sợi dây hơn trăm mét, sự sai sót lần bắn thứ nhất chỉ có mấy chục mét, quả thật quá lợi hại.
Nếu như không phải là tình thế ép buộc thì Kim Phi căn bản không đề xuất yêu cầu quá đáng như vậy.
A Quyên cười với Kim Phi một cái, hít thở sâu đưa tay nhận lấy viên đạn.
Phía bên đây Trương Lương bỏ kính viễn vọng xuống, hô hấp cũng không tự chủ trở nên dồn dập.
Nghe Hầu Tử nói là một chuyện, đích thân nhìn thấy lại là một chuyện khác.
Anh ta thật sự không ngờ được, trong cáng súng nhỏ đó lại có thể phát ra một nguồn năng lượng lớn như vậy, không chỉ có thể băn đạn ra ngoài vài trăm mét còn có thể băn thủng một lỗ ở trên đái
Tuy không bắn trúng mục tiêu nhưng đã đủ để khiến cho Trương Lương hưng phấn rồi.
Bởi vì bắn tỉa có thể tập luyện, chỉ cần có vũ khí thì sớm muộn gì cũng có thể bồi dưỡng ra tay thần súng!
Nhìn A Quyên lần nữa cầm súng trường lên, Trương Lương cũng không nhịn được căng thẳng theo.