Những tùy tùng này ngoại trừ đội cận vệ của cô ta và thủy. thủ phụ trách lái thuyền ra thì còn có một số nhân tài ở các lĩnh vực khác nhau cũng đi theo công chúa Lộ Khiết tới Đại Khang, xem như là để khảo sát học tập.
Nếu bây giờ đã tìm được chỗ ở, công chúa Lộ Khiết bèn muốn cho bọn họ lên bờ cùng, xem xem có thể học tập được chút gì không.
“Thật xin lỗi, ta không có quyền để quyết định chuyện này, nhưng ta sẽ cho người đi xin chỉ thị, có kết quả rồi ta sẽ lại thông báo với điện hạ.” Giang Văn Văn đáp.
“Vậy làm phiền đội trưởng Giang
Trên đường công chúa Lộ Khiết nghe thấy có người gọi Giang Văn Văn là đội trưởng Giang, nên cũng gọi cô ấy như Vậy.
“Việc nên làm.” Giang Văn Văn gật đầu, ra hiệu cho một nhân viên hộ tống đi xin chỉ thị.
Công chúa Lộ Khiết cũng dẫn theo hai tỳ nữ đi vào bên trong tòa nhà.
Bố cục chung của tòa nhà này tương tự như nhà ở nông thôn điển hình, phía trước hướng về phía nam, phía sau hướng về phía bắc, trong ba gian nhà chính đối diện cổng lớn, gian chính giữa là gian nhà chính, gian phía tây là gian phòng của vợ chồng chủ nhà, gian phía đông là gian phòng của con trai.
Phía đông căn nhà là nhà bếp, phía tây là phòng chứa đồ lặt vặt.
Nhưng không giống những căn nhà khác ở nông thôn, đó là đa số họ chỉ xây một hai gian phòng chứa đồ, nhưng phía †ây căn nhà này lại xây tận bảy gian phòng, ngay cả nhà bếp ở phía nam cũng xây ba gian.
Công chúa Lộ Khiết nhìn thấy có nhiều phòng như vậy nên mới có suy nghĩ để cho tùy tùng đến ở cùng.
Sau khi Giang Văn Văn bước vào tòa nhà, cô ấy chỉ vào. hai gian phòng ở bên trái, phải ở cổng lớn: “Bọn ta sẽ ở hai gian phòng này, còn những phòng khác điện hạ có thể xem qua rồi sắp xếp.”
“Được!"
Công chúa Lộ Khiết gật đầu, dẫn Băng Nhi và Sương Nhi đi về phía gian nhà chính.
Gian nhà chính bày biện rất đơn giản, đối diện cửa là một chiếc bàn vuông lớn, trên bàn thờ cúng bài vị tổ tiên của hộ gia đình này. Ở hai bên bài vị tổ tiên là bài vị trường thọ của Kim Phi và Đường Tiểu Bắc.
Công chúa Lộ Khiết biết chữ hán, cũng có nghiên cứu về. văn hóa gia đình người hán nên biết việc thờ cúng bài vị trường thọ có ý nghĩa gì.
Chỉ là cô ta không quá chắc chắn đây là do người dân họ tự nguyện thờ cúng hay là do Kim Phi ép buộc bọn họ.
Công chúa Lộ Khiết dự định lát nữa sẽ đi nghe ngóng một chút.
Mặc dù gia đình ngư dân vẫn chưa chuyển vào, nhưng lư hương trước bài vị đã có tro tàn, hiển nhiên gia đình này đã tới đây cúng bái tổ tiên.
Ở phía tây gian nhà chính đặt một chiếc bàn gỗ vuông vức, hai bên bàn gỗ mỗi bên đặt một chiếc ghế.
Nếu khách tới nhà, đây sẽ là phòng tiếp khách, bình thường khi ăn cơm, họ cũng sẽ kéo bàn vuông đến giữa gian nhà chính.
Trên bức tường phía đông, phía tây của gian nhà chính có cửa ô được treo rèm, thông đến gian nhà ở phía đông và phía tây.
Trong hai căn phòng đều có giường đệm và chăn, tỳ nữ kiểm tra kĩ càng căn phòng, sau khi xác nhận không có vấn đề gì mới để công chúa Lộ Khiết ở căn phòng phía tây, hai bọn họ ở căn phòng phía đông, có thể gần bên để bảo vệ an toàn cho công chúa Lộ Khiết.
Hai tỳ nữ vừa dọn dẹp xong căn phòng thì nữ nhân viên hộ tống đi xin chỉ thỉ đã quay lại.
Băng Nhi vội vàng đi tới cửa, hỏi: “Nói thế nào, người của bọn ta có thể chuyển tới đây không?”
“Tiểu đoàn trưởng nói rằng đội cận vệ của điện hạ có thể chuyển tới, những người còn lại trên thuyền không được tiến vào trấn Ngư Khê, tiếp tục ở lại trên thuyền!” Nữ nhân viên hộ tống đáp.
“Tiểu đoàn trưởng ư?” Băng Nhi khẽ cau mày: “Không phải cô đi xin chỉ thị của Kim tiên sinh hay sao?”