Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác

“Ta đã may mắn gặp được Kim tiên sinh ở Đông Hải, lúc đó ta vẫn chưa biết ngài là ai. Sau này nói chuyện phiếm với mấy bạn tù ở Hắc Thủy Câu, mới biết được Kim tiên sinh là người tài giỏi nhất trên đời này!" Tên cướp biển nước ngoài cao lớn nịnh nọt y.

Thực sự danh tiếng của Kim Phi ở Xuyên Thục quá lớn, đến mức bọn thổ phỉ bị giam ở Hắc Thủy Câu ngày nào cũng kể đến chuyện của Kim Phi, ngày nào hai tên cướp biển nước ngoài cũng nghe đầy lỗ tai.

Cũng chính nhờ sự mô tả của bọn thổ phỉ, bọn cướp biển nước ngoài mới biết được tên thư sinh mà họ gặp được là Kim Phi.

Tất nhiên, cũng có rất nhiều tên thổ phỉ mắng mỏ Kim Phi, nhưng hai tên thổ phỉ này lại có mắt nhìn nên chắc chắn sẽ không nói xấu Kim Phi trước mặt y.

Cướp biển nước ngoài cũng là những kẻ ngoài vòng pháp luật kiêu ngạo không phép tắc, khi mới bị bắt, hai tên cướp biển này còn hơi ngoan cố nhưng sau khi bị giam cầm cùng với những tên cướp kiêu ngạo và không phép tắc lâu như vậy. Họ cũng đã hòa nhập và học được cách nịnh nọt, có thể nói khát vọng sinh †ồn tràn đầy.

"Được rồi, đừng nịnh nọt nữa, ta kêu ngươi tới đây cũng không phải để nghe các ngươi nịnh nọt."

Kim Phi không có ấn tượng gì tốt với mấy tên cướp biển này nên hỏi thẳng: "Các ngươi là ai? Từ đâu tới?"

“Chúng ta là ai? Từ đâu tới?" Hai tên cướp biển ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, vẻ mặt có hơi kỳ lạ.

"Kim tiên sinh, ta là ai, từ đâu tới, sẽ tới đâu? Đây đều là những vấn đề vô cùng sâu sắc, những nhà triết học thông thái đó đã tranh luận hàng ngàn năm mà vẫn chưa biết được, huống chỉ là chúng ta?"

Tên cướp biển cao nhăn nhó nói: "Mặc dù chúng ta có đọc được chút sách nhưng kiến thức của chúng ta không thể sánh bằng các nhà triết học kia, cho nên không thể trả lời được!"

Kim Phi nghe xong, dở khóc dở cười.

Đối phương đã hiểu sai hết ý của y rồi.

Chưa kể thế giới này, cho dù ở kiếp trước của Kim Phi, đây cũng là ba mệnh đề tối cuối cùng của triết học và không ai có thể giải đáp được.

Nếu không phải thấy vẻ sợ hãi trên mặt hai người này, Kim Phi còn tưởng là họ đang nói chuyện đùa gì đó.

"Ta hỏi các ngươi tên gì, đến từ nước nào?” "Hóa ra là Kim tiên sinh hỏi cái này!"

Hai tên cướp biển đồng thời thở phào nhẹ nhõm, tên cướp biển cao lớn nói: "Ta tên là Smith, tên này là Andrew, chúng ta ở nước C."

"Nước C?" Kim Phi sửng sốt.

Những chuyến đi xa đòi hỏi kỹ thuật cao và nguồn tài chính khổng lồ, đó là điều mà các nước nhỏ khó có thể tự mình hoàn thành.

Ví dụ như Xuyên Thục bây giờ, phải trả cái giá rất lớn để xây dựng số hiệu Thái Bình. Có thời gian, xưởng sắt thép gần như phải dừng tất cả các hoạt động kinh doanh khác, và nhiều bộ phận cũng tập trung vào dự án này trong mấy tháng.

Nếu hai người họ có thể đến Đại Khang, thì chắc chắn là có quốc gia ủng hộ và thực lực quốc gia cũng không hề yếu.

Tuy kiếp trước Kim Phi không giỏi địa lý lắm nhưng hầu hết các nước trên thế giới y vẫn biết đến, cho dù không biết rõ thì chí ít cũng biết đến tên.

Nhưng trong trí nhớ của y không hề có cái nước tên là © này.

Nhưng Kim Phi cũng không bối rối lắm, dù sao lịch sử của hai thế giới này hoàn toàn khác nhau, kiếp trước trong nền văn minh Hoa Hạ cũng không có vương triều Đại Khang này.

Thế là Kim Phi đổi câu hỏi: "Lục địa các ngươi đang ở tên là gì? Có đặc điểm gì không? Đúng rồi, chắc là các ngươi có bản đồ hàng hải đúng không? Có thể nhớ được bao nhiêu? Vẽ cho ta xem được không!"

Thiết Chùy đang canh giữ ở kế bên nghe vậy, vội lấy ra một xấp giấy viết tay với bút chì để trước mặt hai tên cướp biển.

Sau đó anh ta hung hăng uy hiếp: "Vẽ cho đẹp đấy, nếu vẽ sai hoặc cố ý vẽ bậy bạ lừa gạt tiên sinh ta, ta đây sẽ băm tay các ngươi!"

Hai tên cướp biển gần đây cũng bị thổ phỉ ở Hắc Thủy Câu dọa sợ vừa nghe đến đã sợ run, một lúc sau, tên cướp biển cao lớn đã mếu máo xin tha nói: "Kim tiên sinh, không phải chúng ta không muốn vẽ mà ngài cũng biết đó, bản đồ hàng hải là đồ vật vô cùng quan trọng. Chúng ta chỉ là thủy thủ trên thuyền nên không hề thấy được!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui