Ngay lúc Giang Văn Văn chuẩn bị dẫn Công chúa Lộ Khiết đi tìm nhà ở thì một nhân viên hộ tống cưỡi ngựa tìm đến bọn họ.
Cũng giống như ở bến tàu trong trấn nhỏ, nhân viên hộ tống tự xưng là người mà Quan Hạ Nhi đã sắp xếp, sau đó đưa công chúa Lộ Khiết đến làng Quan Gia và ở trong hai tòa nhà.
Vốn dĩ làng Quan Gia và làng Tây Hà cách nhau không xa nhưng bây giờ những ngôi nhà đã nối hai làng với nhau.
Quan Hạ Nhi là người làng Quan Gia, lần này công chúa Lộ Khiết không hề nghỉ ngờ, cô ta không ngừng cảm tạ nhân viên hộ tống, còn để cho nhân viên hộ tống chuyển lời đến cho Quan Hạ Nhi, nhất định sẽ sớm dành thời gian đến hỏi thăm Quan Hạ Nhị, đích thân bày tỏ lòng cảm tạ.
Lúc này ở lối vào tiểu viện, Quan Hạ Nhi đang chờ Kim Phi và Cửu công chúa, hoàn toàn không biết có chuyện như vậy.
"A Liên, không phải ngươi nói đương gia và Vũ Dương sắp trở về sao? Tại sao vẫn còn chưa đến chứ?"
Quan Hạ Nhi nhìn giao lộ hỏi.
Không đợi A Liên trả lời, Quan Hạ Nhi đã nhìn thấy một nhân viên hộ tống cưỡi ngựa đang đi qua giao lộ.
Sau đó, đoàn xe của Kim Phi xuất hiện.
"Tẩu tẩu, tẩu nóng lòng chờ vậy sao?"
Thiết Chùy lên tiếng chào Quan Hạ Nhi rồi ra hiệu cho xe ngựa đậu ở cửa. "Đừng nói nhảm nữa, nhanh trở về đi, Vũ Hồng còn đang đợi ngươi."
Quan Hạ Nhi liếc nhìn Thiết Chùy một cái, sau đó đi về phía xe ngựa.
Kim Phi đẩy cửa xe, nhảy ra ngoài, nhìn Quan Hạ Nhi hỏi: "Đại Nữu và Nhị Nữu đâu?"
Lần này, y đi Đông Hải mấy tháng, đứa trẻ ở trong làng được bà vú chăm sóc, không theo Quan Hạ Nhi đi Đông Hải.
Mấy tháng không gặp, Kim Phi cũng muốn nhìn thấy con.
Quan Hạ Nhi vẫy tay về sau, Nhuận Nương và bà vú, mỗi người bế một đứa trẻ đi tới.
Nhuận Nương ôm đứa con của Quan Hạ Nhi, còn bà vú ôm đứa con của Cửu công chúa.
Kim Phi bước tới và ôm mỗi đứa trẻ mỗi tay.
Không biết là vì hai đứa trẻ còn nhỏ, hay bởi vì có quan hệ huyết thống, nhưng cả hai đứa trẻ đều không khóc mà nhìn Kim Phi với đôi mắt to long lanh.
Nhị Nữu cũng đưa bàn tay nhỏ bé ra nắm lấy quần áo của Kim Phi.
Lúc Kim Phi trêu đùa với đứa trẻ, Cửu công chúa cũng xuống xe ngựa, sau đó kéo Quan Hạ Nhi sang một bên, nhỏ giọng thì thầm.
Không biết hai người nói cái gì, chỉ thấy Quan Hạ Nhi hơi nhíu mày, liên tục gật đầu.
Cuối cùng, cô đưa tay vỗ Cửu công chúa, tức giận nói: "Vũ Dương, muội thật xấu tính, tính kế với Lộ Khiết thì đã đành, lại còn lợi dụng danh nghĩa của ta!"
“Ta cũng không có biện pháp nào nữa mà/ Cửu công chúa bất đắc dĩ n chuyện này, chúng ta một người phải làm người xấu, một người làm người tốt, tỷ nổi tiếng có tính tình ôn hòa, đóng vai người tốt là thích hợp nhất, không phải tỷ cũng muốn cuộc đàm phán diễn ra suôn sẻ hay sao?”
"Được rồi, ta biết."
Quan Hạ Nhi liếc nhìn Cửu công chúa một cái, nói: "Cứ diễn hết một màn đi, lát nữa ta sẽ đến làng Quan Gia gặp Lộ Khiết."
"Tỷ thật đáng tin cậy!" Cửu công chúa mỉm cười nắm lấy cánh tay của Quan Hạ Nhi, đi theo Kim Phi vào trong sân.
Chiều hôm đó, Kim Phi cùng hai đứa trẻ chơi một lúc, sau khi cả hai đứa trẻ đều ngủ say, Kim Phi đi đến xưởng luyện gang bên cạnh.
Sau khi xưởng thép mới được xây dựng, xưởng luyện gang này về cơ bản không còn sản xuất quy mô lớn nữa mà thường xuyên trở thành phòng thí nghiệm chuyên dụng của ba người Tả Chi Uyên, Lưu Bất Quần và Vạn Hạc Minh.
Lúc Kim Phi đi vào, Lưu Bất Quần và Vạn Hạc Minh đang đứng vây quanh ở lò thép gõ cái gì đó, ngay cả Kim Phi đến cũng không phát hiện ra.
Vạn Vũ Hồng đang làm việc ở ngoài cùng với vài nữ công nhân, khi nhìn thấy Kim Phi đi vào, vội vàng chào hỏi.
"Thiết Chùy đã trở về, cô không ở nhà, mà tới chỗ này làm gì?" Kim Phi tò mò hỏi.
“Bây giờ là giờ làm việc, chờ tan làm sẽ trở về sau.” Vạn Vũ Hồng trả lời. "Được rồi." Kim Phi gật đầu, trong lòng đồng cảm với Thiết Chùy trong ba giây. Kể từ khi hẹn hò với Vạn Vũ Hồng, Thiết Chùy cũng không đến thanh lâu nữa. Lần này, đến Đông Hải mấy tháng, Thiết Chùy vẫn chỉ ở trong tiểu viện.
Vừa rồi đưa Kim Phi về nhà, lập tức giao công việc cho đội phó, sau đó chạy đi tìm Vạn Vũ Hồng.
Kết quả, Vạn Vũ Hồng đang làm việc trong xưởng. Kim Phi có thể tưởng tượng ra tâm trạng của Thiết Thủy lúc này.
Nhưng đây là chuyện giữa Thiết Chùy và Vạn Vũ Hồng, Kim Phi không muốn hỏi nhiều, y xua tay đi về phía Lưu Bất Quần và Vạn Hạc Minh