Bắc Thiên Tâm là một tử sĩ, Châu Nhi cũng vậy.
Hơn nữa, Châu Nhi cũng giống như Băng Nhi, Sương Nhi, đều được hoàng thất huấn luyện, tư chất tổng thể còn tốt hơn so với Bắc Thiên Tâm một chút.
Vả lại, Châu Nhi không chỉ là tỳ nữ của Cửu công chúa mà còn là trợ thủ của Cửu công chúa, quản lý toàn bộ Cục tình báo ở Quảng Nguyên, đồng thời cũng là lực lượng tinh nhuệ nhất trong Cục tình báo.
Sau khi thích khách được đưa về thì bị Cục tình báo bắt đi, phụ tá của Châu Nhi đích thân phụ trách thẩm vấn.
Những người chưa từng có kinh nghiệm trong việc dùng hình bức cung thẩm vấn thì không thể tưởng tượng được sự khủng khiếp của nó. Bạ𝘯 đa𝘯g đọc 𝒕𝗿uyệ𝘯 𝒕ại # T𝗿U𝒎𝒕𝗿 uyệ𝘯.VN #
Tử sĩ cũng là bằng xương bằng thịt, nhìn thủ đoạn mà Cục tình báo chuẩn bị dùng, bọn họ cũng biết đã gặp phải cao thủ rồi, cũng hiểu rằng bản thân khó mà sống nổi.
Cộng với sự tấn công tâm lý của phụ tá Châu Nhị, rất nhanh một tên tử sĩ đã khai báo.
Vì thế phụ tá của Châu Nhi đã sử dụng lời khai này đi thẩm vấn tử sĩ còn lại.
Lúc đầu, tử sĩ này vẫn không tin rằng đồng đội của mình nhanh như vậy đã chịu không được không bằng lòng hợp tác, cho đến khi phụ tá của Châu Nhi kể lại vài điều thì chỉ có hắn và đồng đội mới biết thì tử sĩ mới chịu tin rằng người đồng đội của mình đã thực sự bỏ cuộc.
Sau khi hắn bị bắt đã phải chịu đựng một cuộc thẩm vấn thảm khốc, điều đó đã đủ để khiến người ta tuyệt vọng, giờ đây đồng đội cũng đã phản bội hắn nên tâm lý phòng thủ của tử sĩ cũng hoàn toàn bị phá hủy, như đổ đậu ra khỏi ống tre, hỏi gì cũng nói.
“Bọn họ khai ra cái gì?” Kim Phi hỏi.
“Khai ra hết rồi.” Châu Nhi trả lời: “Một người trong số họ được Tấn vương huấn luyện, người còn lại được nhà họ Ngô ở Giang Nam huấn luyện. Theo lời kể của họ, những người tấn công còn lại cũng xuất thân từ những gia đình giàu có ở Giang Nam và Trung Nguyên, mục địch ẩn nấp ở Kim Xuyên lần này là để ám sát tiên sinh...”
Châu Nhi nói xong bèn giao bản thẩm vấn do phụ tá viết ra. Kim Phi nhận lấy báo cáo, Cửu công chúa cũng tiến đến.
Bởi vì trận chiến ở đất Tần gần như đã kết thúc nên khi quân Thục chiếm được hoàn toàn đất Tân thì lãnh thổ sẽ tăng lên xấp xỉ gấp đôi.
Bởi vì hành động đánh đổ cường hảo phân chia lại ruộng đất người dân nước Tân hết sức ủng hộ các nhân viên hộ tống, để bảo vệ những ruộng đất khó khăn lắm mới lấy lại được và mức thuế thấp, rất nhiều người ở đất Tân đã chủ động gia nhập quân đội, giúp đỡ quân Thục đánh trận.
Đến lúc đó, Kim Phi sẽ không chỉ có lãnh thổ rộng gấp đôi mà còn có số lượng binh lính nhiều gấp đôi, sẽ càng khó đối phó.
Cho nên quyền quý ở Trung Nguyên và Giang Nam đều rất lo lắng, một lần nữa phái một đội tử sĩ đi lấy đầu Kim Phi.
Chỉ cần Kim Phi chết đi thì gần như Xuyên Thục sẽ sụp đổ một nửa.
Thật ra, Kim Phi và Cửu công chúa đã đoán được kết quả này, đồng thời đều cảm thấy khả năng ra tay của quyền quý Đại Khang còn lớn hơn công chúa Lộ Khiết.
Bởi vì có khá nhiều sự khác biệt giữa người Đông Man và người Đại Khang về trang phục, thức ăn và lời nói. Hơn nữa giờ đây Đông Man đã bị chia thành nhiều phe phái, thủ hạ của công chúa Lộ Khiết chỉ là một trong số đó mà thôi.
Hơn nữa, hiện tại Đông Man đang chiến đấu rất ác liệt, thực lực giảm đi rất nhiều, trước đây công chúa Lộ Khiết chỉ là linh vật, gần đây nhờ sự hỗ trợ của những người dân du mục nên mới có được chỗ đứng trên thảo nguyên, rất khó có thể huy động được nhiều tử sĩ như thế.
Dân du mục có thể đã được gặp công chúa Lộ Khiết một lần hoặc nghe cô ta phát biểu sẽ sẵn sàng hỗ trợ công chúa Lộ Khiết, nhưng tuyệt đối tử sĩ sẽ không như vậy.
Bình thường tử sĩ sẽ chỉ trung thành với một người, trừ khi họ không có chủ nhân giống như Bắc Thiên Tâm, hoàn toàn tự do, thì mới có thể chấp nhận và tin tưởng người khác.
Người như thế sao có thể tuân theo mệnh lệnh của đối phương chỉ vì công chúa Lộ Khiết phát biểu vài câu?
Vì thế, ngay từ đầu, Kim Phi và Cửu công chúa đều nghiêng về hướng tử sĩ là một đội ám sát.
Nhắm vào công chúa Lộ Khiết chỉ là nhân tiện mà thôi, dẫu sao bọn họ quả thật rất đáng nghi, hơn nữa lại sống trong làng, không chấp nhận được kẻ có lòng dạ tiểu nhân.
Vì vậy, sáng sớm hôm sau, Tiểu Ngọc đã sắp xếp người đến phòng y tế, đưa Băng Nhi ra sau núi.