Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác

Nếu không phải Quan Thất Ca lo lắng đến lựu đạn trong tay hắn, cho dù Trần †ú tài có kề dao vào cổ ông ta thì khả năng cao là Quan Thất Ca đã giết ngược lại Trần tú tài rồi.

Đáng tiếc, chính Trần tú tài cũng hiểu được điều này, nên đã lấy một quả lựu đạn trước khi hành động, hơn nữa còn rút chốt an toàn ra, khiến cho Quan Thất Ca không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Nhưng hai người đã giằng co từ lúc trời còn chưa sáng cho đến bây giờ, Quan Thất Ca đã sắp hết kiên nhẫn rồi.

Trần tú tài nhìn thấy Quan Thất Ca giấy dụa kịch liệt thì vẻ mặt hung dữ hét lên: "Nếu ngươi còn lộn xộn nữa thì ta sẽ ném lựu đạn đi, chúng ta cùng chết!"

Lúc này Trần tú tài đã sắp sụp đổ rồi, Quan Thất Ca cũng không dám kích thích hắn quá mức.

Thấy hắn kích động như vậy, ông ta thật sự lo lắng hắn sẽ ném lựu đạn trong †ay xuống, vội vàng ngừng giấy dụa, nói với giọng điệu bình tĩnh: "Trần tú tài, sao ngươi lại hồ đồ như vậy!


Ngươi hãy nghĩ đến cuộc sống trước đây, và cuộc sống hiện tại mà xem? Sao ngươi lại phản bội tiêu cục, phản bội tiên sinh chứ?”

Mặc dù Trần tú tài thi đỗ tú tài, nhưng là một người có tính cách hướng nội, cuộc sống của hắn cũng không tốt đẹp cho lắm, trước khi đến nhờ cậy Kim Phi, vẫn luôn mở một quán nhỏ ở trên thị trấn, kiếm sống bằng nghề đọc và viết thư cho mọi người.

Kim Xuyên là một địa phương nhỏ, bình thường rất ít người viết thư, Trần tú tài thường xuyên không đủ ăn.

Nhưng vì sĩ diện của là người đọc sách, hắn lại không thể bỏ qua dáng vẻ này để trở về làm trồng trọt, nên thường xuyên bị đói.

Nếu không có thê tử liều mạng dệt vải cộng thêm sự trợ giúp của mẹ già và hai ca ca thì chỉ sợ hắn đã chết đói từ lâu rồi.

Sau khi đến nhờ cậy Kim Phi, bởi vì biết viết và biết tính toán mà Trần tú tài có được một công việc không tệ, tiền lương cũng không thấp.

Sau khi đến xưởng thuốc nổ, ngoài việc tiền lương tăng lên nhiều thì còn có thêm phí bảo mật, cộng thêm tiền thưởng cuối năm, tiền lương còn cao hơn trung đội trưởng của nhân viên hộ tống nhiều, cuộc sống trong nhà cũng càng ngày càng tốt hơn, năm ngoái thê tử còn mang thai suôn sẻ, tháng trước vừa sinh được một đứa con mập mạp.

Sau khi thê tử có thai, còn chủ động nạp cho hắn hai thiếp nhỏ, nghe nói có một thiếp nhỏ trong đó cũng đang mang thai.

Quan Thất Ca thật sự không nghĩ ra được, cuộc sống tốt như vậy, tại sao Trần tú tài lại phản bội chứ?


Có lẽ là bị Quan Thất Ca chạm đến chỗ đau, Trần tú tài có hơi thẹn quá thành giận, dùng dao găm đâm vào đùi Quan Thất Ca hai phát!

Máu tươi lập tức chảy xuống dưới đùi Quan Thất Ca.

Nhưng Quan Thất Ca không hề gào lên, mà là nghiến răng chịu đựng và nở nụ ời: "Hay lắm, cuối cùng thì thằng nhóc nhà ngươi cũng có lá gan để động dao

"Ngươi câm miệng cho ta!" Hai mắt của Trần tú tài đỏ hoe, gào lên.

Quan Thất Ca cảm thấy mình đã tìm được điểm đột phá, đương nhiên không muốn nghe hắn, mà nói tiếp: "Trần tú tài, ngươi cũng thấy đấy, vừa rồi chính trị viên đã dùng chim bồ câu đưa thư để truyền tin ra ngoài, đầu hàng đi, ngươi không có cơ hội gì đâu!

Ta đảm bảo với ngươi, nếu bây giờ ngươi đầu hàng, ta sẽ chặn tin tức lại, sẽ không ảnh hưởng đến người nhà của ngươi!


Nếu ngươi thực sự cho nổ nhà kho, nhật báo Kim Xuyên chắc chắn sẽ đưa tin, đến lúc đó tất cả mọi người trên khắp thiên hạ đều sẽ biết ngươi là kẻ phản bội, người trong nhà của ngươi còn làm người như thế nào đây?”

Trần tú tài nghe thấy vậy thì trên mặt hiện lên vẻ đau khổ.

Chính trị viên thấy đã có hy vọng thì nhanh chóng khuyên nhủ: "Trần tú tài, trưởng xưởng nói rất có lý, người nhà của Ngụy Lão Tam chính là một ví dụ rõ ràng đó, cho dù ngươi không nghĩ đến bản thân thì cũng nên nghĩ đến người nhà của mình chứ!"

Sau khi Ngụy Lão Tam làm phản, người nhà của ông ta vẫn ở lại làng Tây Hà.

Mặc dù Kim Phi không làm khó bọn họ, nhưng bọn họ đi đến đâu cũng bị dân làng chỉ trỏ, đứa trẻ cũng bị trẻ con trong làng cô lập, cuối cùng cũng không thể ngẩng đầu lên được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui