Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác

Vừa rồi hắn đã ngẫm nghĩ cẩn thận, thay vì quay về đâm đầu chết thì chỉ bằng buông một tay, dẫn đội cận vệ của mình đến khu vực Hi Châu chiếm núi làm vua.

Trong quân Dã Lang chưa từng có lính đào ngũ, thủ lĩnh của bộ lạc Thương Ưng cũng cho rằng hắn đã chết ở nơi đây và rất có thể sẽ không cho người đi truy lùng.

Cho dù có truy lùng cũng vô ích, ba thế lực Hi Châu, Trung Nguyên và Đảng Hạng đan xen, cực kỳ hỗn loạn và ảnh hưởng của bộ lạc Thương Ưng ở đó cũng rất yếu. Chỉ cần hắn mai danh ẩn tích thì bộ lạc Thương Ưng sẽ không tìm thấy hắn,

Còn có liên lụy đến người nhà hắn hay không, bây giờ hắn cũng không rảnh để lo nữa!

Phó quan quay đầu nhìn lại đội cận vệ của mình, nghiến răng nghiến lợi ra lệnh rút lui, chuẩn bị nhân cơ hội chạy trốn từ đường núi đến Hi Châu trước lúc

Kim Phi phong tỏa ngọn núi.

Nhưng vừa mới nhảy xuống tảng đá cao, chuẩn bị chui vào rừng cây, chợt eo của hẳn truyền đến một cơn đau nhói!


Cúi đầu xuống, lại thấy một mũi đao sáng loáng thò ra trên bụng mình.

Phó quan quay lại, thì thấy chủ nhân của mũi dao chính là đội trưởng đội cận vệ của mình!

"Tại... Tại sao?" Vẻ mặt phó quan không thể tin được!

Chính hắn là người đã cứu giúp đội trưởng đội cận vệ này thoát khỏi miệng hổ, còn giải phóng kiếp nô lệ và cho đối phương có một gia đình nhỏ.

Đội trưởng đội cận vệ vẫn luôn trung thành và tận tâm với phó quan, còn nhiều lần liều mạng để cứu hắn.

Nhưng người mà phó quan tin tưởng nhất lại là người đâm hắn một đao!

Phó quan không cam lòng, cũng không hiểu vì sao đội trưởng đội cận vệ lại phản bội mình!

Nhưng đội trưởng đội cận vệ lại không trả lời câu hỏi của hắn, trái lại còn dùng sức vặn cán đao, sau đó dùng lực mạnh khoét bụng phó quan!

Phó quan thình thịch một tiếng khuyu xuống, nội tạng ào ra đầy đất, giãy giụa mấy cái đã tắt thởi

Diễn biến này đã khiến các thành viên khác trong đội cận vệ bất ngờ, tất cả đều nhìn đội trưởng đội cận vệ với vẻ mặt khiếp sợ.

Hệ thống cấp bậc trên Cao Nguyên rất nghiêm ngặt, địa vị của quý tộc lại càng caol


Quân Dã Lang thực ra chỉ là một đội quân nô lệ, đừng nói là giết hại quý tộc, bình thường chỉ cần liếc mắt nhìn quý tộc một cái là có thể bị treo cổ.

Tuy đội trưởng đội cận vệ này đã được giải phóng khỏi kiếp nô lệ nhưng cũng chỉ là một người chăn cừu bình thường, còn phó quan lại là quý tộc!

Sao hắn lại dám làm vậy?

Hậu quả này nghiêm trọng đến mức khiến mấy cận vệ khác sợ hãi rút vũ khí ra bao vây đội trưởng đội cận vệ.

Bọn họ đều là cận vệ của phó quan, bây giờ phó quan đã chết nên nếu bọn họ không bắt được hung thủ thì cũng chỉ có đường chết!

"Chuyện đến nước này, ta đành nói sự thật cho các ngươi biết!"

Đội trưởng đội cận vệ vẩy máu loãng trên đao, cười khẩy nói: "Quân Dã Lang của chúng ta không có kẻ hèn nhát, kẻ nào chạy trốn thì phải chết! Hơn nữa cao thủ do các quyền quý Trung Nguyên huấn luyện đang ẩn nấp gần đây, không có ai có thể thoát được!”

Thực ra câu sau mới là lý do thực sự khiến hắn giết chết phó quan.


Bởi vì trước khi đến, thủ lĩnh của bộ lạc Thương Ưng đã đoán phó quan có thể sẽ lùi bước nên đã một mình đi gặp đội trưởng đội cận vệ, nói với hắn rằng nếu phát hiện ra phó quan sắp đào ngũ thì cứ giết ngay tại chỗ!

Phó quan đã bị thuần phục, vốn nghe theo thủ lĩnh bộ lạc Thương Ưng, vả lại đối phương còn lấy người nhà của hắn ra uy hiếp gia nên mới xảy ra cảnh tượng vừa rồi!

Biết xung quanh có tử sĩ đang rình rập, đội trưởng đội cận vệ quay đầu nhìn lại về hướng Cao Nguyên, rồi giơ đao lên lao ra khỏi rừng cây và chạy như điên về phía đội súng kíp!

Nhưng khi lao tới còn cách đội súng kíp vài chục mét, hắn đã nhìn thấy cái họng súng phun ra ánh lửa phát ở phía đối diện.

Sau đó, hắn bay ngược ra ngoài.

Trước khi tắt thở, hắn đã nhìn thấy mấy cận vệ khác cũng cầm đao lao ra khỏi rừng cây giống như hắn, sau đó bị súng kíp bắn cho bay đi y như hắn!

Quân Dã Lang khiến các bộ lạc lớn trên Cao Nguyên run sợ, nay đã bị tiêu diệt tất thảy ở ngoài đập Đô Giang!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui