Sau khi gặp Kim Phi trước đó, Myda nhận ra rằng a thúc cô ta không hề lừa dối cô ta, Kim Phi thực sự là một người có học trẻ tuổi, dáng dấp vô cùng tuấn tú và nói chuyện cũng nhẹ nhàng, lịch sự.
Quả thực, y trông thuận mắt hơn nhiều so với những người đàn ông thô bỉ trên cao nguyên.
Ngoại trừ việc không đồng ý giúp đỡ bộ lạc Hắc Hổ, nhìn chung Myda khá hài lòng với người mình phải gả trong tương lai.
Điều cô ta càng không ngờ tới chính là Kim Phi lại chơi đùa với thủ hạ như vậy, dáng vẻ y không hề giống như một quốc sư, mà giống Tứ ca thích kể chuyện cười hơn.
Nghĩ tới Tứ ca, đôi mắt Myda tối sầm lại.
Ánh mắt nhìn Kim Phi cũng không còn bài xích nữa.
Kim Phi không biết tiểu cô nương nội tâm nghĩ nhiều như vậy, quay đầu nhìn về phía Nathan: "Nathan huynh đệ, chẳng phải ta đã bảo ngươi về nghỉ ngơi sao?
Đứng đây làm gì, lạnh lắm!"
Nhiều ngày nay đã vào mùa thu, thời tiết đã có chút lạnh, gió ngoài cửa ngự thư phòng khá lớn và lạnh lẽo.
Kim Phi không biết vừa rồi Nathan đang đợi ở ngoài cửa, sau khi bàn bạc với Cửu công chúa về bộ lạc Hắc Hổ, y lại gọi Thiết Thế Hâm tới, cùng nhau thảo luận về tình hình ở Giang Nam và Trung Nguyên.
Đánh giá từ vẻ ngoài của Nathan và Myda, hẳn bọn họ đã phải chờ ở đây.
"Cảm ơn Kim tiên sinh đã quan tâm, không có chuyện gì." Nathan xua tay, sau đó do dự hỏi: "Kim tiên sinh, ngài đã thương lượng với bệ hạ xong chưa?”
"Coi như là đã thương lượng xong,' Kim Phi trả Nếu như các ngươi đồng ý điều kiện của chúng ta, chúng ta có thể tiếp viện cho bộ lạc Hắc Hổ..."
"Đồng ý, đồng ý, chúng ta đáp ứng mọi điều kiện của bệ hạ, ta cũng đã mang theo con dấu của đại ca ta!"
Nathan không chút do dự gật đầu, sau đó hỏi: "Vậy xin hỏi tiên sinh, khi nào thì ngài có thể phái tiếp viện đi?"
“Đợi hai bên ký hiệp ước đã, Kim Phi nói, “Nathan huynh đệ, ngươi về trước đi, ta và bệ hạ chỉ bàn bạc miệng thôi, còn cần viện Khu Mật soạn thảo khế ước, nhanh nhất cũng phải đến ngày mai mới có thể ký được!"
“Thần tuân chỉ!”
Nathan gật đầu.
Ông ta cũng biết, loại hợp tác này có liên quan đến hai phe thế lực, phải tuân thủ quy trình, hôm nay Kim Phi không thể xuất binh tới cao nguyên ngay được.
"Nathan huynh đệ, ngươi còn có việc gì sao?" Kim Phi hỏi.
Ngoài miệng Nathan đồng ý nhưng không rời đi.
“Là như vầy” Nathan quay lại nhìn Myda, rồi nhỏ giọng nói: “Tiên sinh, trong Hồng Lư Tự đều là đàn ông. Myda đi theo chúng ta không tiện. ngài có thể sắp xếp tìm cho cô nương một nơi nghỉ ngơi được không?"
Thật ra ông ta chờ ở đây, không chỉ muốn biết kết quả cuộc thảo luận giữa Kim Phi và Cửu công chúa càng sớm càng tốt, mà còn để tìm cớ để cho Kim Phi mang Myda đi.
Mặc dù đã quyết định đầu hàng hoàn toàn, cho dù Kim Phi và Cửu công chúa có đưa ra điều kiện gì thì bộ lạc Häc Hổ cũng chỉ có thể đồng ý, nhưng Nathan vẫn hy vọng Myda sẽ có cơ hội bước ra và cố gắng giành được chút lợi ích nào đó cho bộ lạc Hắc Hổ.
Mặc dù Nathan biết điều này khó có thể xảy ra, nhưng Myda đã được định trước sẽ gả cho Kim Phi, sớm hay muộn cũng sẽ đi cùng Kim Phi thì ở Nathan cũng không có nhiều sự khác biệt, coi như không có thành công cũng không có tổn thất.
Nhưng nếu thành công thì sẽ mang lại lợi ích to lớn cho bộ lạc Hắc Hổ. Nathan cho rằng Kim Phi ở trong ngự thư phòng là vì Cửu công chúa có mặt ở đó, quan tâm đến thể diện và cảm xúc của Cửu công chúa nên đặc biệt chờ ở cửa.
Để cho Kim Phi giúp Myda tìm chỗ ở là cái cớ của ông ta, nếu Kim Phi đưa Myda đi thì kế hoạch của ông ta đã thành công.
Tuy rằng Kim Phi không giỏi ứng biến linh hoạt, nhưng suy nghĩ nhỏ nhặt của Nathan lại rất rõ ràng, ngay cả y liếc mắt cũng có thể nhìn ra được.
Nghĩ tới đây, Kim Phi nghiêng đầu nhìn Myda.