Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác

Buổi sáng hôm đó, hợp tác xã mua bán Tân Nguyệt đã bán ra hàng trăm cuốc và xẻng, trong đó có khoảng ba mươi phần trăm người dân lựa chọn khoản vay, còn lại đều mua bằng tiền mặt.

Trong số ba mươi phần trăm người dân chọn khoản vay, phần lớn đều là người trước đây đã lấy tiền lương thực mua công trái, nếu không cũng sẽ không vay tiền.

Những người này bày tỏ rõ ràng, ngay khi vừa có lương thực của màu xuân năm sau, sẽ lập tức trả lại tiền trang số tiền mua nông cụ.

Tình trạng tương tự cũng xảy ra ở những hợp tác xã mua bán khác.

Tình trạng này cũng đã được phản hồi về làng Tây Hà qua người đưa thư.

"Ông nói đến nay nông cụ bán ra chỉ có ba mươi phần trăm là khoản vay, những người khác đầu mua bằng tiền mặt sao?"

Sau khi nghe Thiết thế Hâm báo cáo xong, Kim Phi tỏ ra rất kinh ngạc. "Đúng vậy." Thiết Thế Hâm gật đầu.

Khi ông ta vừa mới nhìn thấy kết quả thống kê, vẻ mặt của ông ta còn kinh ngạc hơn cả Kim Phi.


Ban đầu Kim Phi muốn cho người dân vay nông cụ, Thiết Thế Hâm đã phản đối kịch liệt, không ngờ kết quả lại vượt xa sự mong đợi của y.

Đánh giá từ tài liệu thu thập được cho đến nay, hầu hết các quận huyện chỉ có khoảng ba mươi phần trăm nông cụ là cho vay.

Có hai quận huyện chưa phát hành công trái, số lượng khoản vay chỉ hơn hai mươi phần trăm.

Mặc dù chính sách vẫn còn tiếp tục, nhưng xét theo kinh nghiệm trước đây và nhân khẩu địa phương, mấy ngày này số lượng người dân đến làm nghiệp vụ là tập trung nhất, cho dù bây giờ không có người dân vay nông cụ cũng không có bao nhiêu.

Kết quả này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Thiết Thế Hâm. "Từ việc phân tích các bài phỏng vấn trên báo, có lẽ có hai lý do dẫn đến kết quả này!"

Thiết Thế hâm lấy một tờ đơn khác ra: "Đầu tiên, do sự tuyên truyền của nhật báo Kim Xuyên trước đây, rất nhiều người cảm thấy triều đình không có tiền nữa, không muốn lợi dụng triều đình nữa.

Thứ hai, là sự chỉ đạo của quan viên cơ sở ở các nơi." "Chỉ đạo cũng được, không có đe dọa và cưỡng ép chứ?" Kim Phi hỏi.

"Trước mắt không phát hiện tình huống này." Thiết Thế Hâm nói: "Tiên sinh ngài yên tâm, ta đã bảo Tiểu Ngọc sắp xếp người đến thăm hỏi, nếu phát hiện hành vi uy hiếp hoặc cưỡng ép, chúng ta nhất định sẽ xử lý nghiêm!"


"Được." Kim Phi gật đầu: "Nếu có tiến triển gì mới, hãy nhanh chóng thông báo cho ta biết."

"Vâng!" Thiết Thế Hâm đặt tờ đơn xuống: "Phía bộ Hộ báo cáo, nhân lực và vật tư tiếp viện Đông Man đã chuẩn bị xong, xin hỏi bệ hạ, tiên sinh, khi nào có thể xuất phát được?"

Kim Phi không trả lời mà nhìn Cửu công chúa.

"Phía bắc chắc hắn đã bắt đầu lanh, nếu như bây qiờ đã chuẩn bi xong rồi, vậy thì xuất phát đi!"

Cửu công chúa nhìn Kim Phi: "Phu quân, chàng cảm thấy như thế nào?"

"Ta cũng cho rằng là như vậy." Kim Phi nói: "Đã quyết định hợp tác, vậy thì càng sớm càng tốt, nếu như Sương Nhi tiến triển thuận lợi, người của Lộ Khiết sẽ nhanh chóng bắt đầu trở về phía nam, tranh thủ trước khi bọn họ đến được thành Du Quan, xây dựng xong xưởng nung gạch đi, đợi khi người của Lộ Khiết đến, thì có thể bắt đầu xây dựng nhà xưởng rồi!"

Ngày hôm trước, công chúa Lộ Khiết đã phái Sương Nhi mang theo tín vật của mình và nhóm cận vệ lúc trước trở về thảo nguyên.

Bây giờ Kim Phi và công chúa Lộ Khiết đã kết hôn, sự hợp tác giữa hai bên cũng hoàn toàn được triển khai, Cửu công chúa còn đặc biệt sắp xếp hai chiếc phi thuyền bảo vệ bọn họ.

Mặc dù bây giờ gió bắc đã nhiều hơn, dựa theo tốc độ của phi thuyền, hôm nay hoặc ngày mai cũng có thể đưa được người đến rồi.

Nếu như chuyện thực sự diễn ra theo kế hoạch của công chúa Lộ Khiết thì trong mấy ngày tới, liên minh bộ lạc nhỏ của thuộc hạ của công chúa Lộ Khiết sẽ bắt đầu trở về phía nam.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận