“Thưa tiên sinh, hôm nay ta đã phái người tới xưởng cá muối khảo sát và vẽ ra bản vẽ thi công sơ lược cũng như dự kiến các nguyên vật liệu cần dùng khi mở rộng xưởng”.
Thiết Thế Hâm đưa bản thảo giấy cho Kim Phi: "Người của ta cũng đã đàm phán với xưởng gạch và xưởng xi măng, họ sẽ bắt đầu tăng ca làm việc từ hôm nay".
Kim Phi cầm lấy bản thảo xem xét: “Chữ viết này là của Tiểu Trần đúng không?”
"Tiên sinh quả nhiên có mắt nhìn, bản phác thảo này quả thực là do Tiểu Trần vẽ ra", Thiết Thế Hâm đáp.
Kim Phi nghe xong, liếc mắt nhìn một cái rồi đặt bản phác thảo xuống.
Tiểu Trần là thuộc hạ của Thiết Thế Hâm nhưng anh ta cũng là người quen cũ của Kim Phi, kỹ thuật phác thảo bản vẽ và làm biểu đồ của Tiểu Trần là do đích thân Kim Phi dạy. Các nhà xưởng ở Kim Xuyên trước khi xây dựng, Tiểu Trần đều tham gia hoặc chỉ đạo công việc quy hoạch ban đầu.
Nhà xưởng mà Kim Phi đang yêu cầu xây dựng đơn giản hơn nhiều so với nhà xưởng ở Kim Xuyên, nên với trình độ của Tiểu Trần về cơ bản sẽ không có vấn đề gì.
Cho dù có vấn đề cũng không sao, Kim Phi không chỉ muốn xây dựng xưởng cá muối, nếu xưởng gạch và xưởng xi măng sản xuất nhiều gạch và xi măng hơn nữa thì các công trình khác có thể tiếp tục sử dụng.
"Thiết đại nhân, nếu việc bên phía xưởng gạch và xưởng xi măng đã điều phối xong, ngày mai ông có thể bắt đầu tuyển người!" Kim Phi nói.
Ba ngày nữa xưởng cá muối sẽ tuyển người, nhưng trước khi xưởng cá muối tuyển người vẫn cần tuyển một nhóm thợ vận chuyển gạch và xi măng đến công. trường và bắt đầu xây dựng nhà xưởng.
Đây cũng là điều mà trước đó Kim Phi và Thiết Thế Hâm đã thảo luận.
Thiết Thế Hâm gật đầu nói: “Ta đã viết thông báo tuyển dụng rồi, ngày mai trước khi người đưa thư đọc báo, ta sẽ cho đọc thông báo này trước”.
Kim Phi luôn coi trọng việc giáo dục tư tưởng cho nhân dân. Ở Đông Hải không chỉ có lều cháo mà còn có người đưa thư và một sân khấu kịch. Người đưa thư hàng ngày đọc báo gần lầu cháo, còn đoàn ca múa sẽ thỉnh thoảng biểu diễn trên sân khấu cho những người tị nạn xem. Những việc này nhằm tuyên truyền các chính sách và tư tưởng mới của Xuyên Thục.
Có rất nhiều người tị nạn tụ tập ở Đông Hải, nhưng trật tự cơ bản vẫn được duy trì, không có cuộc binh biến quy mô lớn nào xảy ra. Để góp phần vào việc duy trì trật tự đó, nhật báo Kim Xuyên và đoàn ca múa đã có đóng góp không nhỏ.
Ngoài ra, thương hội Kim Xuyên còn phát cháo, khiến rất nhiều người tị nạn tin rằng chỉ cần đi theo Kim Phi và Cửu công chúa, những ngày tháng tốt đẹp hơn rồi sẽ đến.
Những kẻ phản động chỉ có thể bí mật xúi giục người dân, hoạt động tuyên truyền của bọn chúng kém xa so với nhật báo Kim Xuyên và đoàn ca múa.
Thiết Thế Hâm và Kim Phi sau đó còn bàn bạc một số chỉ tiết và thảo luận đến tận nửa đêm thì Thiết Thế Hâm mới quay trở về.
Từ Cương quay đầu lại nhìn vào thư phòng của Kim Phi với ánh mắt phức tạp.
Trong cuộc thảo luận ban nãy, chủ yếu là Thiết Thế Hâm và Kim Phi nói chuyện, còn Từ Cương thì chủ yếu chỉ lắng nghe và quan sát Kim Phi.
Trước khi tới đây, Từ Cương chỉ hiểu về Kim Phi qua những lời đồn thổi hoặc nghe người khác kể lại. Ông ta luôn nghĩ rằng Kim Phi chỉ biết cầm quân đánh giặc, chế tạo vũ khí, cùng lắm thì biết viết thêm mấy bài thơ.
Tuy nhiên, qua cuộc trò chuyện vừa rồi giữa hai người họ, Từ Cương phát hiện ra rằng Kim Phi cũng rất có kinh nghiệm trong việc quy hoạch và xây dựng đô thị. Một số quan điểm mà y đưa ra thực sự khiến Từ Cương không khỏi nể phục.
Từ Cương cũng ngưỡng mộ thái độ làm việc của Kim Phi.
Mặc dù y thậm chí còn chưa ăn tối nhưng vẫn thảo luận chuyện này với Thiết Thế Hâm cho đến nửa đêm. Nếu không phải y thấy Thiết Thế Hâm đã nhiều tuổi, có chút ngồi không vững rồi thì có khi vẫn sẽ tiếp tục nói tiếp.
“Tiên sinh lúc nào cũng làm việc đến muộn như vậy à?” Từ Cương hỏi.