Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác

Ý định kích động quần chúng của gián điệp ban nấy thực sự quá rõ ràng, giờ những người tị nạn mới kịp suy nghĩ lại.

Tiểu Lưu thấy vậy giơ tay gãi gãi đầu.

Các thế lực thù địch bố trí gián điệp trong số những người tị nạn, và Kim Phi cũng bố trí người của mình trong số những người tị nạn.

Tiểu Lưu gãi đầu chính là ra tín hiệu cho bọn họ.

"Tên gián điệp đáng chết, hắn lại muốn xúi giục chúng ta đối phó với ân nhân của chúng ta, hắn đáng bị đánh chết!"

"Đúng vậy, không có xưởng cá muối và thương hội Kim Xuyên, ai sẽ cho. chúng ta cháo? Bọn gián điệp quả thực quá độc ác!"

"Bọn gián điệp đáng ghét, lũ địa chủ và cường hào phái bọn chúng đến đây càng đáng ghét hơn. Chúng ta đã đi đến tận Đông Hải, vậy mà bọn chúng lại tới đây để hãm hại chúng ta! Các người nghĩ bọn chúng đang muốn làm gì?"


"Chúng còn có thể âm mưu cái gì nữa? Nhật báo Kim Xuyên không phải nói địa chủ chỉ là rệp nằm trên người chúng ta, hút máu chúng ta sao? Chúng ta đều chạy trốn, không có ai canh tác đất đai cho bọn chúng, bọn chúng cũng không hút được máu của chúng ta nữa nên đương nhiên là vô cùng lo lắng rồi!”

"Khó trách bọn chúng phái người đến gây rối, hoá ra là muốn gây náo loạn ở Đông Hải, ép chúng ta về làm ruộng cho bọn chúng, để bọn chúng tiếp tục hút máu chúng tail"

"Thì ra là vậy, chúng ta không thể bị lừa được!" "Chúng ta hãy đi theo quốc sư đại nhân ở Đông Hải, hãy cố gắng lên!"

"Đúng vậy, địa chủ chỉ biết hút máu, chỉ có đi theo quốc sư đại nhân mới có thể sống tốt!"

Những "gián điệp" được Kim Phi cài ở bên dưới nhìn thấy tín hiệu của Tiểu Lưu, lần lượt lên tiếng.

Họ đều nói sự thật và những người tị nạn xung quanh cũng trầm tư suy nghĩ về vấn đề này.

Thấy vậy, Tiểu Lưu giơ loa lên hét lớn: “Ta biết số lượng tuyển dụng quá ít, không được chiêu mộ thì mọi người đều cảm thấy khó chịu. Hiện tại ta đến đây để báo cho mọi người một tin vuil

Quốc sư đang chuẩn bị phát triển mạnh mẽ Đông Hải, nhưng xưởng nung gạch và xưởng xi măng năng lực sản xuất có hạn, không thể sản xuất nhiều gạch và xi măng đáp ứng nhu cầu xây nhà. Cho nên mới không thể chiêu mộ quá nhiều công nhân.

Hiện nay xưởng nung gạch và xưởng xi măng đều đang xây dựng các lò nung mới, khi các lò nung mới được xây dựng và có đủ vật liệu để xây nhà thì tất cả các xưởng ở Đông Hải sẽ mở rộng tuyển dụng trên quy mô lớn, như vậy mọi người sẽ có thể tìm được việc làm rồi!

Vì vậy, xin hãy kiên nhẫn thêm một thời gian nữa, đừng nghe những lời dối trá của gián điệp, hãy tích cực tố cáo gián điệp xúi giục mọi người phá hoại việc xây dựng tại Đông Hải. Một khi xác định được người bị báo cáo thực sự là gián điệp, mỗi gián điệp bắt được, mọi người sẽ được thưởng năm mươi cân lương thực và mười lắm cân cá muối!"

Tiểu Lưu vừa dứt lời, đám người tị nạn phía dưới lập tức bùng nổ.


Lầu cháo thường phát cháo, năm mươi cân lương thực và mười lăm cân cá muối, tiết kiệm một chút có thể nuôi sống một gia đình bốn người trong thời gian dài!

Những gián điệp đang trốn trong đám đông chưa bị bắn chết, cũng như những người tị nạn vì nhiều lý do khác nhau đã phàn nàn và nói xấu Kim Phi, tất cả đều run rẩy trong lòng, sợ rằng họ sẽ bị báo cáo.

Mặc dù Kim Phi sẽ không trả thù những người nghỉ ngờ chính sách của mình, nhưng y không thể dung thứ cho bất cứ kẻ nào xúi giục người tị nạn.

"Mọi người xin hãy rời đi. Đừng chen chúc ở đây và làm chậm trễ việc thi công!"

“Đúng vậy, xây xong sớm hơn một ngày, chúng ta có thể có việc làm sớm hơn một ngày!”

"Sáng nay tôi còn chưa lấy cháo, phải về nhanh lấy cháo, nếu muộn sẽ hết cháo!

Những tai mắt Kim Phi cài cắm trong đám đông một lần nữa phát huy sức. mạnh của mình.

Sau cú sốc do đội Ảnh Tử gây ra, cộng thêm lời giải thích và đảm bảo của Tiểu Lưu, cùng sự điều hướng của những tai mắt Kim Phi cài cắm trong đám đông, những người tị nạn tụ tập bên ngoài công trường cuối cùng cũng giải tán.


Một cuộc bạo loạn có thể dẫn tới tình trạng bất ổn ở Đông Hải đã được xoa dịu và việc xây dựng trở lại bình thường tại công trường.

Tiểu Lưu thở phào một hơi nhẹ nhõm.

Lý do duy nhất khiến những người tị nạn tụ tập ở đây là vì anh ta đã tiếp nhận những người tị nạn đến giúp đỡ ngày hôm qua.

May mắn thay những người tị nạn đã giải tán, nếu không đây sẽ trở thành sai lầm chết người.

Mặc dù những người tị nạn đã giải tán, Tiểu Lưu vẫn để một số binh phủ và thành viên đội an ninh ở lại, phong tỏa tất cả các ngã tư xung quanh công trường.

Sau khi Tiêủ Lưu đi giám sát một vòng trên công trường và xác nhận không có sai sót nào khác, liền chạy đến xưởng cá muối để xin lỗi Kim Phi!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận