Bọn chúng cũng là kẻ thù quan trọng nhất của Khánh Mộ Lam trong chiến dịch trấn áp thổ phỉ này.
Khánh Mộ Lam đánh giá cao bọn chúng không chỉ vì sức mạnh của nhóm thổ phỉ này mà còn vì vị trí của chúng.
Ở huyện Mậu Nguyên có một hồ nước cỡ vừa, tên là hồ Dã Áp. Giữa hồ có một hòn đảo lớn, ba mặt đều có nước bao quanh, chỉ nối với bên ngoài bằng một con đường đất rộng hơn mười thước.
Bọn thổ phỉ đã chiếm lấy hòn đảo này và xây dựng một bức tường trên con đường đất để dễ phòng thủ nhưng khó tấn công.
Khi thế gia đứng sau kia chiêu mộ những nhóm thổ phỉ khác trước đây, họ cũng cử người đi chiêu mộ bọn thổ phỉ ở hồ Dã Áp.
Tuy nhiên bọn thổ phỉ ở đây không muốn bị kiểm soát nữa nên đã nhận quà do tay sai của thế gia mang tới rồi đuổi tay sai đó đi.
Về sau, thế gia còn mấy lần cử người mang quà đến nhưng lần nào kết cục cũng giống nhau nên sau cùng đành chịu thua.
Đội an ninh do Khánh Mộ Lam chỉ huy chỉ có hơn trăm người, bọn thổ phỉ hồ Dã Áp đông hơn, máy bắn đá không thể đến được hòn đảo nên cô ấy không dùng vũ lực tấn công mà thay vào đó cô bố trí đội an ninh chặn đường duy nhất và chờ chỉ
Kế hoạch này là do Khánh Mộ Lam đề xuất, nếu nói không hề lo lắng thì là nói dối. Mãi đến khi nhận được tin báo thắng trận từ năm đội khác, Khánh Mộ Lam mới thở phào nhẹ nhõm.
Thế trận lúc này đã được ổn định.
Bọn thổ phỉ trại Ngưu Gia đã kiểm tra khả năng chiến đấu tổng thể của toàn bộ đội an ninh và trận chiến đêm qua đã kiểm tra hiệu quả chiến đấu của từng đội.
Với những chiến thắng này, sự tự tin của đội an ninh đã được xây dựng hoàn toàn, cho dù sau này có thua thì tinh thần của họ cũng sẽ không hoàn toàn mất đi.
Sở dĩ Khánh Mộ Lam chỉ bao vây bọn cướp hồ Dã Áp chứ không tiến công, không chỉ vì máy bản đá không thể băn trúng hòn đảo giữa hồ mà còn vì cô lo lắng về các chiến trường khác. Hiện giờ cuộc chiến ở những nơi khác đã kết thúc, cô ấy có thể an tâm đối phó với thổ phỉ hồ Dã Áp.
“Gửi tin vui về Đông Hải cho tiên sinh” Khánh Mộ Lam đưa tin báo cho một cận vệ, sau đó quay đầu nhìn A Mai: “Phái người đến hồ Dã Áp để thuyết phục bọn chúng và cho chúng thời gian một nén hương để đầu hàng. Nếu không chúng ta sẽ tấn công bằng vũ lực!”
"Vâng!", A Mai và cận vệ quay người rời đi. Một lúc sau, bên ngoài vọng tới giọng nói của Trâu chủ nhiệm: “Thổ phỉ hồ Dã Áp nghe đây, xưởng trưởng của bọn ta đã nói sẽ cho các ngươi thời gian một
nén hương. Nếu đến lúc đó các ngươi cũng không đầu hàng, bọn ta sẽ..."
Kết quả là, trước khi Trâu chủ nhiệm nói xong, những tiếng la hét và chửi bới của bọn thổ phỉ đã vọng tới từ phía sau bức tường thành.
Thổ phỉ rất đông, đấu võ miệng đương nhiên thắng Trâu chủ nhiệm, những lời chửi bới của chúng cực kỳ bẩn thỉu và khó nghe.
Trâu chủ nhiệm muốn tiếp tục, nhưng A Mai đã ngăn lại: "Quên đi, đừng la hét nữa. Nếu bọn chúng muốn chết, cứ để bọn chúng chết đi. Thắp hương!"
“Đúng là kẻ ngu dốt thì không biết sợ!”. Ngôn Tình Ngược
Trâu chủ nhiệm thắp một cây hương và nhìn đám thổ phỉ hồ Dã Áp bằng ánh mắt nửa giễu cợt nửa đồng cảm.
Ở thời phong kiến, thông tin liên lạc lạc hậu, huyện Mậu Nguyên lại quá xa Thục Xuyên.
Nếu Kim Phi không xây dựng nhà xưởng ở Đông Hải, bọn thổ phỉ hồ Dã Áp sẽ không bao giờ biết đến y.
Mặc dù bây giờ họ biết về Kim Phi, nhưng sự hiểu biết của họ về Kim Phi chỉ giới hạn ở việc y là một người đàn ông giàu có và tốt bụng, y đã thành lập các công xưởng ở Đông Hải và cung cấp cháo mỗi ngày.
Ngoài ra họ không biết gì về chiến tích của Kim Phi, thậm chí còn không biết về sự tồn tại của tiêu cục Trấn Viễn.
Đó là điều đáng buồn khi không có nguồn tin tình báo.
Bọn cướp hồ Dã Áp đã quá quen với làm vua làm chúa ở huyện Mậu Nguyên này, đến mức chúng thực sự cho rằng mình là bất khả chiến bại.
Trên thực tế, ngay cả khi Khánh Mộ Lam không đến để trấn áp bọn chúng thì bọn thổ phỉ hồ Dã Áp vẫn đang lên kế hoạch cử người đến Đông Hải để “mượn” một số tiền từ Kim Phi.
Những kẻ như vậy sao có thể đầu hàng sau vài lời thuyết phục?
Từ khi Trâu chủ nhiệm hét xong, bọn thổ phỉ vẫn không ngừng chửi rủa.
Vẻ mặt A Mai càng lúc càng khó coi.
Khi cây hương cháy hết, A Mai giương cung lên và bắn một mũi tên lớn vào không trung.
Một lúc sau, tiếng gầm của động cơ hơi nước vang lên từ phía sau đội an ninh, hai chiếc phi thuyền từ từ cất cánh.
Máy bắn đã được chuẩn bị sẵn nhanh chóng lên dây cót và nhắm vào bức tường thành giữa con đường đất!