Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác

"Đừng nhìn ta như vậy. Ta đã bảo huynh cần gì thì cứ báo cáo, nhưng huynh cứ cố gắng gượng!"

Kim Phi liếc nhìn Lưu Thiết: "Để thợ xây tường trước, sau đó cho ta biết kích thước, ta sẽ để xưởng xử lý và gửi tới!"

"Được!" Lưu Thiết vui vẻ xoa xoa tay: "Tiên sinh, nếu ngài đã nói như vậy, thật ra ở thành Du Quan còn thiếu rất nhiều thứ.

"Huynh cứ viết một bản báo cáo cho ta đi" Kim Phi gật đầu nói: "Nhưng ta phải nói trước. Những gì ta có thể cho huynh thì sẽ cho, những gì chưa thể cho được huynh cũng đừng giục ta!"

"Sẽ không có chuyện đó!" Lưu Thiết cười lắc đầu.

Nhìn thấy Lưu Thiết như vậy, Kim Phi bỗng nhiên có chút lo lắng cho Thiết Ngưu ở thành Vị Châu.

Thiết Ngưu cũng giống như Lưu Thiết, đều theo y ra khỏi núi và chịu khổ thành quen.

Khi họ rời Kim Xuyên, Kim Phi không có nhiều công xưởng như hiện tại nên tình hình vẫn tương đối khó khăn.


Với tính cách của Thiết Ngưu, có lẽ cũng đang gồng mình chịu rét giống như Lưu Thiết.

Tần tảo và chịu khổ chịu khó là truyền thống tốt đẹp, nhưng không cần cực đoan như vậy. Thành Vị Châu cũng lạnh chẳng khác gì thành Du Quan, nếu Thiết Ngưu cũng làm như Lưu Thiết thì có lẽ sẽ có người chết cóng.

Tuy rằng Xuyên Thục giờ vẫn đang gặp khó khăn, nhưng Lưu Thiết và những người lính trấn thủ biên cương lại càng khó khănhơn. Lưu Thiết và những người lính này đều nghĩ cho Kim Phi, Kim Phi đương nhiên cũng phải nghĩ đến họ.

Nhìn thấy nụ cười ngốc nghếch của Lưu Thiết, Kim Phi tiến lên đấm nhẹ một cái: "Sau này có gì thì phải nói với ta nhớ chưa!"

"Được", Lưu Thiết mỉm cười gật đầu.

Tả Phi Phi nhìn hai người trước mặt đang cười nói, khóe miệng không khỏi cong lên.

Cô ấy có thể nhìn thấy Kim Phí rất vui vẻ và thoải mái sau khi gặp lại Lưu Thiết.


Đây chính là sự tin tưởng tuyệt đối mà y dành cho Lưu Thiết.

Xuyên Thục có thể phát triển như hiện tại là do quân thần một lòng, cùng chung tay xây dựng và bảo vệ đất nước.

"Tiên sinh, xưởng trưởng Tả, tối nay tới nhà ta ăn cơm nhé!"

Lưu Thiết nói: "A Như nghe tin mọi người đến nên vui lắm. Sáng sớm thức dậy đã bắt đầu chuẩn bị đồ ăn. Cô ấy đã chuẩn bị cả ngày rồi".

Bởi vì Lưu Thiết muốn trấn thủ thành Du Quan lâu dài nên đã đón vợ tới đây, cũng coi như đã lập gia đình ở đây.

Một khi gia đình đã ổn định, sẽ càng có tâm sức tập trung vào việc trấn thủ thành, cho nên Cửu công chúa cũng không phản đối mà chủ động xúc tiến chuyện này.

Không chỉ Lưu Thiết mà một số tướng quân cấp trung, cấp cao được bổ nhiệm đến thành Du Quan cũng đã lập gia đình ở đây.

Người vợ lẽ tên A Như này là người cùng làng với chị dâu Điền Tam Nha của Quan Hạ Nhi. Trên thực tế, cô ấy và Tả Phi Phi, Nhuận Nương trước đây không hề thân thiết với nhau, chỉ là quen biết sơ qua.

Nhưng gặp lại những người đồng hương ở một nơi xa lạ như thành Du Quan cũng giống như gặp lại một người bạn cũ ở nơi đất khách quê người, A Như rất vui và rất coi trọng việc đó.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận