Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác

Ngoài cổng thành phía Bắc của huyện Phong Lăng, tiểu đoàn một, tiểu đoàn hai và đội trinh sát tập hợp ở trước cổng, bên cạnh phía đội quân tập hợp còn có một chiếc phi thuyền đầy đủ trang bị đang đợi.

“Thuyền lầu tối qua đã đến nơi chúng ta xuống thuyền, mục tiêu của tiểu đoàn một là huyện Câu Võ, mục tiêu của tiểu đoàn hai là huyện Thanh Ngôi!”

Lưu Thiết đứng ở phía trước đội nói: “Có lẽ phòng thủ của Câu Võ và Thanh Ngôn nghiêm ngặt hơn huyện Phong Lăng, nhưng các ngươi cũng nhìn thấy tình trạng của huyện Phong Lăng rồi, vì vậy nhiệm vụ lần này vô cùng quan trọng, nếu như các ngươi thất bại sẽ có rất nhiều người dân không chống đỡ qua nổi mùa đông này, bất kể là vì người dân hay là vì Xuyên Thục, hành động lần này chỉ được thành công, không được thất bại!”

“Đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ!”

Nhân viên hộ tống của tiểu đoàn một, tiểu đoàn hai dưới sự dẫn dắt của tiểu đoàn trưởng đồng thanh đáp.

“Vì một thế giới mới!”

Lưu Thiết thẳng lưng lên, kính quân lễ với nhân viên hộ tống của tiểu đoàn một, tiểu đoàn hai.

“Vì một thế giới mới!”

Các nhân viên hộ tống hét lớn đáp lễ, sau đó dưới sự dẫn dắt của tiểu đoàn trưởng chạy về phía Bắc, trong đội chỉ còn lại một hàng đội trinh sát mười mấy người đứng đó.


Lưu Thiết quay người về phía bọn họ, biểu cảm nghiêm túc và trầm trọng.

“Ta nhấn mạnh lại lần nữa, nhiệm vụ lần này của các ngươi không phải là đoạt được huyện Gia Trí, chỉ cần đoạt được kho lương thực của nhà họ Giang trong huyện Gia Trí, sau đó phòng thủ cho đến khi bọn ta đến giải phóng huyện Gia Trít”

Lưu Thiết nói: “Có lòng tin hoàn thành nhiệm vụ không?”

“Bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ!” Trung đội nhân viên hộ tống trả lời.

“Vi thế giới mới!” Lưu Thiết kính lễ.

“Vì một thế giới mới!”

Sau khi trung đội nhân viên hộ tống đáp lễ, dưới dẫn dắt của đầu hàng lên phi thuyền ở bên cạnh.

Lên cùng bọn họ còn có hai người buôn bản địa của huyện Gia Trí, bọn họ là người dẫn đường của hành động lần này.


Phi thuyền từ từ bay lên, sau đó bay về phía Tây. Vì để giảm thiểu nguy cơ bị phát trên đường phi thuyền phải bay cao

một chút, còn dưới sự chỉ đạo của người dẫn đường, phi thuyền lựa chọn bay ở những chỗ ít người.

“Quân gia, phía bên đó chính là huyện thành Gia Trí rồi!” Người dẫn đường chỉ vào bên dưới nói.

Trung đội trưởng thuận theo ngón tay của ông ta nhìn qua, ở trên mặt đất nơi xa quả thật có hình dáng của một thành luỹ.

“Chắc chắn không, đừng nhận sai đó!” Trung đội trưởng nhìn về phía người chỉ đường khác.

“Không sai bên đó chính là huyện Gia Trí, lúc trước bọn ta đến đây làm ăn đều phải dừng chân ở rừng cây phía Bắc thành này.” Một người chỉ đường khác gật đầu theo.

“Gần đây có nơi thích hợp để ẩn nấp không?”

Theo như tình hình nhân viên hộ tống tìm hiểu, huyện Gia Trí lớn hơn huyện Thanh Ngô một chút, binh phủ nhiều hơn.

Đoạt được huyện Phong Lăng thuận lợi như vậy, phần lớn là nhờ may mắn nhưng không phải mỗi huyện thành đều phòng thủ lỏng lẻo như huyện Phong Lăng, vận may của bọn họ cũng không thể nào cứ tốt như vậy được.

Mục tiêu của phi thuyền quá lớn, một khi bị binh phủ của huyện Gia Trí phát hiện, dựa vào binh lực của một trung đội không thể chiếm được kho lương thực của nhà họ Giang, vì vậy trung đội trưởng quyết định tìm nơi để trốn trước, đợi đến trời tối mới hành động.

“Ở phía Tây của huyện Gia Trí có khe núi gần như không ai đến, chúng ta có thể đến đó trốn trước.” Người chỉ đường nhanh chóng nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận