Dù sao “Quái vật” vừa mới bay đi, huyện úy cũng không dám khinh thường, ông ta vọt tới cửa kho lương thực, sai binh phủ và nha dịch tập hợp trên mảnh đất trống, chuẩn bị phái hai người đi vào kho lương thực quan sát thử.
Huyện úy đang định đi lên cho gã xui xẻo, đột nhiên binh phủ đối diện ông ta bày ra khuôn mặt hoảng sợ.
Ông ta nghiêng đầu nhìn, phát hiện một hàng bóng đen đang hô hào lao tới, chưa chờ huyện úy kịp nhìn rõ đã bị một cái bóng đen trong đó đánh trúng,. 𝑇гu𝐲ệ𝔫 chí𝔫h ở ﹍ 𝑇г𝐔 m𝑇гu𝐲𝚎𝔫﹒V𝗡 ﹍
Lần này nhân viên hộ tống mới thật sự thâm nhập vào căn cứ của kẻ địch, đội trưởng vốn còn đang lo lắng xem nên giải quyết nhóm binh phủ như thế nào, tránh cho bọn họ làm loạn, kết quả anh ta còn chưa nghĩ ra cách, huyện úy đã dẫn binh phủ và nha dịch tới cửa rồi.
Trung đội trưởng đương nhiên sẽ không khách sáo, anh ta trực tiếp điều động cung nỏ hạng nặng bắn cho bọn họ một tràng.
Vùng trống trước cửa kho lương thực có hạn, binh phủ và nha dịch đứng chen chúc lẫn nhau, một tràng tên của cung nỏ hạng nặng tiêu diệt được ít nhất 1/3 kẻ địch.
Số binh phủ và nha dịch còn lại nhìn thấy cảnh này, vội quay đầu chạy, đáng tiếc đã không còn kịp nữa rồi, máy bắn đá đã tấn công đến rồi!
Vì ngăn chặn kẻ địch, xe bắn đá không chỉ bắn đá, mà còn bắn ra một lượng lớn lựu đạn, nhất thời, xung quanh thi nhau vang lên tiếng nổ, vang vọng khắp khu vực huyện Gia Trí.
Khi đòn tấn công của máy bắn đá kết thúc, đòn tấn công đợt hai của cung nỏ hạng nặng lại bắt đầu.
Sức chiến đấu của binh phủ và nha dịch ngay cả binh lính ảo là con em nhà có tiền cũng không bằng, đối mặt với tinh nhuệ trong nhân viên hộ tống, bảo bọn họ chỉ có tên mà không có tầm quả thực là không hề quá đáng.
Chiến đấu chưa tới mười phút đã kết thúc, cuối cùng chỉ có mười mấy binh phủ và nha dịch may mắn chạy thoát.
Cùng lúc đó, phi thuyền lại đáp xuống đất, ném mấy trái lựu đạn vào nha huyện, sau đó lại rải một ít truyền đơn.
Huyện lệnh núp ở trong phòng nên may mắn thoát khỏi kiếp nạn này, không bị nổ chết, nhìn phi thuyền lại bay đi, lúc này mới run rẩy sợ hãi đi ra khỏi phòng.
“Lão gia lão gia, ngài nhìn cái này đi!” Người làm cầm một tờ truyền đơn chạy vào.
Huyện lệnh nhìn tờ truyền đơn mới biết, hóa ra là tiêu cục Trấn Viễn theo dõi kho lương thực của nhà họ Giang, cho nên cái gọi là quái vật, thật Gia Trính là vũ khí bay của tiêu cục Trấn Viễn.
Nghĩ tới đây, sắc mặt của huyện lệnh chợt biến: “Mau, phái người tới kho lương thực nhà họ Giang, gọi binh phủ và nha dịch về!"
Nhưng người làm chưa kịp chạy đi, đã thấy hai nha dịch lảo đảo chạy tới. “Đại nhân, không xong rồi...”
Huyện lệnh nghe nha dịch kể lại, ngồi phịch xuống đất, mặt trắng bệch, miệng không ngừng lẩm bẩm: “Tại sao tiêu cục Trấn Viễn đột nhiên tới Gia Trí?”
Người làm vội vàng đỡ huyện lệnh dậy: “Lão gia, phải làm sao bây giờ?”
Huyện lệnh cố ép mình tỉnh táo lại, cắn răng nói: “Chuẩn bị quần áo cho ta, ta phải tới kho lương thực nhà họ Giang!”
“Đại nhân, không được đâu! Đám người kia là lũ điên giết người không chớp mắt!” Nha dịch chạy về báo tin hoảng sợ hét.
Nhưng huyện lệnh không thèm để ý đến hắn, chạy vội vào nhà thay quần áo.
Nha dịch không biết lai lịch của tiêu cục Trấn Viễn, nhưng huyện lệnh lại biết rất rõ. Huyện Gia Trí bị tiêu cục Trấn Viễn nhắm vào, chắc chắn không thể giữ nổi.
Binh phủ nha dịch chết nhiều như vậy, cho dù ông ta có chạy đẳng trời cũng khó thoát khỏi cái chết.