Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác

Thật ra Lưu Thiết cũng không mang theo nhiều phi thuyền từ thành Du Quan sang, hiện giờ còn phải phái hai phi thuyền đi trấn thủ huyện Thanh Ngô và huyện Câu Võ, đã sắp không đủ rồi.

Nhưng việc phát hiện ra mỏ than là một việc quan trọng, sau khi Điền tiên sinh viết thư xong, Lưu Thiết ngay lập tức sắp xếp một chiếc khinh khí cầu để chuyển bức thư.

Sáng sớm hôm sau, phi thuyền đã đưa thư đến làng Tây Hà.

Làng Tây Hà hiện đã trở thành trung tâm chính trị của Đại Khang, mỗi ngày đều có vô số báo cáo trận chiến, công văn, tấu chương được gửi tới, cho nên đa phần tấu chương đều phải sàng lọc và phân loại, giao cho các bộ phận khác nhau tùy theo mức độ ưu tiên xử lý.

Kim Phi ở thành Du Quan thời điểm đã từng nói với Lưu Thiết, nếu có việc gấp cần báo cáo, có thể bỏ qua quy trình sàng lọc, gửi thẳng đến chỗ y.


Người đưa tin là cận vệ của Lưu Thiết, cũng là một người dân ở làng Tây Hà, dưới sự dặn dò của Lưu Thiết, anh ta không làm thủ tục thông thường mà trực tiếp tìm Kim Phi để đưa thư, kết quả biết Kim Phi tối hôm qua tăng ca đến rạng sáng mới nghỉ ngơi ở phòng thí nghiệm, giờ đang ngủ.

Cận vệ đành phải cầm thư đi tìm Tiểu Ngọc, nhờ Tiểu Ngọc chuyển thư cho Cửu công chúa.

Nếu là cận vệ của Trương Lương hoặc là cận vệ của Khánh Hoài đưa ra yêu cầu này, Tiểu Ngọc chắc chắn sẽ đồng ý, nhưng Lưu Thiết là anh ruột của cô ta, suy nghĩ đầu tiên của cô ta là tránh bị nghi ngờ.

Nhưng nghe cận vệ nói Lưu Thiết đã tìm được một mỏ than bên sông Hoàng Hà, Tiểu Ngọc không quan tâm đến việc tránh bị nghi ngờ, lập tức dẫn cận vệ chạy đến ngự thư phòng.

Cửu công chúa vốn là người rất bình tĩnh, đọc xong thư của Điền tiên sinh cũng hào hứng nói liền ba chữ "Tốt", sau đó còn sai Châu Nhi đi gọi Kim Phi, bởi vì nhân viên kỹ thuật nói rằng đội thăm dò đã đến giúp đỡ, nhưng đội thăm dò. trước giờ luôn do Kim Phi và Mãn Thương phụ trách, Cửu công chúa cũng không biết đội trưởng đội thăm dò hiện ở đâu?

Kim Phi biết không có chuyện gì quan trọng thì Cửu công chúa sẽ không bảo Châu Nhi tới gọi mình, y vội mặc quần áo đến ngự thư phòng.

Cửu công chúa không đợi Kim Phi hỏi mà đưa thư qua.


Kim Phi xem xong thì còn kích động hơn Cửu công chúa: “Thiết Tử thật là lợi hại quá, tìm được mỏ than nhanh như vậy, từ giờ Thanh Châu ổn định rồi!”

Có mỏ than, Thanh Châu là có thể giống như Đông Hải, hình thành một vòng tuần hoàn tích cực, địa vị của Lưu Thiết ở Thanh Châu cũng coi như vững chắc.

“Tiên sinh, Điền tiên sinh có viết trong thư, các nhân viên kỹ thuật của đội thăm dò xin hỗ trợ, tốt nhất nên để đội trưởng của họ đích thân đưa người đến đó. Đội trưởng Mạc của đội thăm dò vừa hay đã quay lại vào ngày hôm kia, có cần báo cho anh ta biết hay không?” Tiểu Ngọc hỏi.

“Đương nhiên” Kim Phi nói: “Nói cho Lão Mạc, tạm thời đừng nghỉ ngơi vội, lập tức đi Thanh Châu tiếp viện Lão Phương!”

“Rõ” Tiểu Ngọc đáp một tiếng rồi định đi ngay, lại bị Kim Phi gọi lại: “Thôi, để ta tự mình đi tìm Lão Mạc!”

Kim Phi rời khỏi ngự thư phòng, không đi tìm đội thăm dò ngay, mà là đi phòng thí nghiệm trước một chuyến, bảo cận vệ nâng một cái rương gỗ đi vào nhà ở tập thể của nhân viên hộ tống.


Đội thăm dò được thành lập sau khi Cửu công chúa lên ngôi, đội trưởng tên là Mạc Thành, khi còn nhỏ anh ta đã theo cha đi khai thác mỏ ở Trung Nguyên, sau này quê hương bị lũ lụt, mỏ bị ngập nên anh ta đi theo gia đình tới Xuyên Thục tìm người thân, năm kia gia nhập tiêu cục Trấn Viễn, khi Kim Phi thành lập đội thăm dò, anh ta được bầu làm đội trưởng.

Trong mấy năm nay, Mạc Thành đã đi khắp Xuyên Thục, dưới sự chỉ đạo của Kim Phi, anh ta đã thành công tìm được mấy mỏ khoáng sản, chẳng qua trong đó hơn phân nửa đều ở trong núi sâu rừng già, điều kiện khai thác và vận chuyển đều quá kém nên phải tạm thời gác lại.

Khi Kim Phi đi vào nhà ở tập thể của nhân viên hộ tống, Mạc Thành đang dỗ con, thấy Kim Phi đến thì vội ôm con đến chào hỏi: “Tiên sinh, ngài đi dạo đấy à”

Lúc rảnh rỗi thì Kim Phi thích đi dạo quanh làng, người trong làng đều đã quen.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận