Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác

Cận vệ không để Kim Phi và Cửu công chúa phải đợi quá lâu, chẳng mấy chốc đã dẫn nhân viên hộ tống của trung đội viễn chỉnh đi tới.

"Trạch Lâm của tiểu đội hai của trung đội viễn chỉnh ra mắt bệ hạ, ra mắt tiên sinh!"

Nhân viên hộ tống đứng thẳng lưng, hành lễ với Kim Phi và Cửu công chúa.

Kim Phi ngẩng đầu chào lễ, vội vã hỏi: "Sao bây giờ ngươi đã quay về rồi? Bên nước K có vấn đề gì à?”

"Không có,' Nhân viên hộ tống lắc đầu và nói: "Mọi chuyện bên nước K đều suôn sẻ, bên phía Mã đại ca cũng tiến triển rất thuận lợi, ngày thứ ba sau khi hạm đội đến đã chuyển hàng hóa đến bến tàu rồi!


Lúc ta rời đi, hạm đội đã sắp ra khơi, Trịnh tướng quân bảo ta về trước, xin chỉ thị của tiên sinh xem lô hàng này nên chuyển đi đâu?"

Nghe thấy nhân viên hộ tống nói như vậy, Kim Phi và Cửu công chúa đều thở dài nhẹ nhõm.

Bây giờ là mùa đông, rất ít khi có thời tiết giông bão, với sức chiến đấu của thủy quân của Đông Hải, thì chỉ cần tiến vào biển khơi thì trên cơ bản sẽ không có nguy hiểm gì.

Theo mong đợi ban đầu của Kim Phi và Cửu công chúa, nếu hạm đội có thể vận chuyển nhóm lương thực thứ hai về trước tết nguyên tiêu thì sẽ tốt hơn, cho. nên bọn họ đều cho rằng nhân viên hộ tống mang đến tin xấu, nhưng không ngờ bọn họ lại mang đến một bất ngờ lớn như vậy.

Hạm đội đã sắp tiến vào biển khơi, nếu nhanh thì có thể vận chuyển lương thực trở về trước năm mới.

"Sao lần này hạm đội đi nước K lại nhanh hơn lần đầu tiên nhiều như vậy?” Cửu Công chúa hỏi.

"Bởi vì trước đó mấy người Trịnh Trì Viễn chưa từng đến đó, lần đầu tiên đi nên không biết lộ trình, cũng không biết có đá ngầm ở đâu, cho nên không dám chạy nhanh." Kim Phi nói: "Lần này qua đó, đã biết lộ trình rồi, có thể phóng nhanh."

"Đúng vậy,' Nhân viên hộ tống nói: "Lúc chúng ta đi là thuận buồm xuôi gió, có máy hơi nước cộng thêm cánh buồm, khiến cho tốc độ rất nhanh, chỉ mất hơn ba ngày là đã đến bến tàu của nước K rồi."


"Thì ra là vậy,' Cửu công chúa gật đầu.

“Khi đi thì thuận buồm xuôi gió, nhưng khi chúng ta quay về thì lại là ngược. hướng gió, mà còn chở nặng, có lẽ sẽ không nhanh như vậy." Kim Phi nói: "Nhưng chạy đến Đông Hải trước năm mới cũng không phải là vấn đề lớn."

"Nhớ đến trước đây, người dân nước K đi lên kinh thành tiến cống, phải đi hơn nửa năm, bây giờ thuyền hơi nước đi mấy ngày là có thể đến, phi thuyền lại có thể bay về trong một ngày, động cơ hơi nước mà phu quân chế tạo thực sự quá lợi hại!" Cửu công chúa cảm khái.

Trước đây nếu có người nói với cô ấy rằng có thể đi qua đi lại giữa Xuyên Thục và Giang Nam chỉ trong một ngày, có đánh chết thì Cửu công chúa cũng sẽ không tin, nhưng bây giờ không tin cũng không được nữa.

Nhóm Kim Phi và Tả Chỉ Uyên liên tục cải tiến phi thuyền, phi thuyền có thể đi qua đi lại tới Giang Nam trong vòng một ngày đã không còn là vấn đề nữa, nếu đi sớm về muộn, gặp phải lúc xuôi theo chiều gió thì có thể đi qua di lại đến Đông Hải trong vòng một ngày cũng được.

"Hình dáng của phi thuyền vẫn quá lớn, đợi sau này chế tạo ra phi hành khí mới, còn có tốc độ nhanh hơn!" Kim Phi mỉm cười và nói.


Máy bay của kiếp trước chỉ là mất hai đến ba giờ để bay từ Xuyên Thục đến Đông Hải, nhanh hơn phi thuyền rất nhiều.

Đây vẫn là hàng không dân dụng, máy bay quân sự còn có tốc độ nhanh hơn.

"Vậy thì sau này mệnh lệnh của chính phủ cũng có thể được truyền lại nhanh hơn rồi!" Cửu công chúa rất mong chờ.

Đối với những người cai trị trong thời đại phong kiến thì việc truyền mệnh lệnh là một vấn đề rất nhức đầu, đồng thời cũng là nguyên nhân quan trọng dẫn đến hạn chế về mặt lãnh thổ.

Núi cao, hoàng đế ở xa, giao thông và truyền tin lạc hậu, mệnh lệnh từ kinh thành phải mất một thời gian dài mới có thể đến các quận huyện tương đối quan trọng, còn những quận huyện xa xôi, thì có thể mấy năm mà vẫn chưa được đưa đến.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận