Có điều trước kia thổ phỉ đều là tay sai của quyền quý, sự thành thật của mấy người chỉ là vẻ ngoài, trong bí mật vẫn âm thầm móc nối với nhau, chuẩn bị lãnh đạo thổ phỉ nổi loạn.
Trương Lương phát hiện manh mối, nhưng nhân viên hộ tống anh ta dẫn tới có hạn, sau khi dẹp giặc xong vẫn phải đi ổn định trật tự các nơi, không rút nhân thủ đi tóm gián điệp trong thổ phỉ ra được, hơn nữa chuyên ngành của nhân viên hộ tống là chiến đấu, đối với loại chuyện này cũng không quá am hiểu, thế là viết thư cho Kim Phi, xin chuyển Hàn Phong qua.
Trước khi Hàn Phong tới đã sắp xếp mật thám trà trộn trong thổ phỉ, sau khi tới chưa được mấy ngày, đã tóm được mười mấy tên thổ phỉ có ý đồ nổi loạn, sau đó trong lời dạy bảo sáng sớm, dùng phương thức ác liệt xử tử những thổ phỉ này.
Có mấy thổ phỉ vốn còn không chịu được sự mệt nhọt trong quặng đồng, muốn nổi loạn theo, nhìn thấy thái độ của nhân viên hộ tống đối xử với kẻ nổi loạn kiên quyết như vậy, thủ đoạn ác liệt như thế, đều dồn dập xóa bỏ ý nghĩ nổi loạn, cuối cùng nhân viên hộ tống nói, chỉ cần biểu hiện cho tốt, mấy năm sau là có thể được thả ra.
Những nhân viên hộ tống này thật sự mạnh tay, mệt mấy năm còn hơn là chết đúng không
Thời buổi loạn lạc dùng cách phạt nặng cực kì có lý, bên quân Thiết Lâm, quyền quý Thư Châu hủy hoại lương thực trước khi chạy trốn, mãi tới giờ, quân Thiết Lâm còn đang đuổi giết quyền quý lọt lướt.
Một khi bắt được, tất cả đều đưa về thành Thư Châu để kết án tử hình.
Thủ đoạn đanh thép khiến những quyền quý rục rịch kia hoảng sợ, phát cháo lại lôi kéo được người dân, nên Thư Châu cũng nhanh chóng ổn định.
Tiến triển của Trương Lương và Khánh Hoài ở lưu vực Trường Giang thuận lợi, Lưu Thiết ở lưu vực Hoàng Hà cũng không tệ.
Mặc dù dãn binh ngựa từ thành Du Quan không nhiều như Trương Lương và Khánh Hoài, nhưng tình hình của Lưu Thiết lại là một trong ba đội binh ngựa tốt nhất.
Từ trước tới nay Trung Nguyên luôn sản xuất lương thực, trước đây người dân khó khăn, là vì địa chủ thân hào và quyền quý địa phương quá tham lam, vơ vét lương thực trong tay người dân.
Chúng chỉ giao một phần nhỏ của những lương thực này cho triều đình, số còn lại đều rơi vào tay mình.
Người dân đói sắp chết, nhưng địa chủ thân hào thậm chí thổ phỉ, trong tay đều tích lũy được lượng lương thực lớn.
Trương Lương và Khánh Hoài đều cần Xuyên Thục ủng hộ lương thực, còn sau khi Lưu Thiết từ Hoàng Hà lên bờ, đã chiếm đóng được mấy kho lương thực lớn ngay lập tức, phái binh tập kích mấy ổ thổ phỉ có quy mô khá to, lại thu được một lượng lương thực lớn, hoàn toàn không cần Đông Hải tiếp việc, chỉ lương thực thu được đã đủ để bọn họ phát cháo rồi.
Có điều chỉ phát cháo cho người dân thì không phải kế hoạch lâu dài, cạnh Hoàng Hà phát hiện quặng than có quy mô không nhỏ, khai thác hoàn toàn bằng công nhân cần không ít người làm, Lưu Thiết tuyển công nhân ở các nơi như Phong Lăng, Thanh Ngô, Gia Trí, Tế Thủy, chuẩn bị khai thác quặng than.
Lúc này phía Bắc còn khá lạnh, đất cạnh quặng than vẫn bị đóng băng, nhân lúc này, Lưu Thiết xin một nhóm trụ cột kĩ thuật từ quặng than Hắc Thủy Câu tới tiến hành đào tạo đơn giản.
Đồng thời lại xin một nhóm thợ thủ công từ Đông Hải sang, xây mấy lò gạch cách quặng than không xa, dựng trại thô sơ gần lò gạch.
Cuối tháng giêng, băng tuyết tan rã, trời cũng dần ấm lên, bên Đông Hải đưa tới hai thuyền đồ cuốc chim thuổng xẻng tơi, quặng than Phong Lăng chính thức khởi công.
Nhiều người sức lực lớn, mặc dù khai thức hoàn toàn bằng thủ công, hiệu suất không sao, nhưng khó chống lại với người đông.
Chỉ thổ phỉ mà nhân viên hộ tống bắt được đã có ba ngàn người, lại cộng thêm người dân tuyển từ các nơi tới, gần chục ngàn người rồi.
Trước đây bãi bồi Hoàng Hà hoang vắng, chỉ trong mấy ngày ngắn ngủ đã trở nên nhộn nhịp lạ thường.
Đây là một quặng than nông, cho dù chỉ dùng xẻng đào, dùng cuốc xới, dùng sọt tre vác, gần chục ngàn người cũng ra tay, chỉ tốn nửa tháng, đất dính ở tầng ngoài quặng than đã được dọn dẹp xong.
Đất dính được dọn dẹp cũng không lắng phí, đều trở thành vật liệu làm gạch. . Truyện Dị Giới
Hàng loạt ngôi nhà mọc lên bên bờ Hoàng Hà.