Kim Phi cầm danh sách lên xem, phát hiện trong đó có rất nhiều cái tên y không biết.
Chung Viễn Thanh nhìn thấy vẻ mặt của Kim Phi liền giải thích: "Đây là lân đầu tiên bọn ta nhìn thấy những hạt giống này. Đối với những hạt giống mà tiên sinh không vẽ, bọn ta sẽ viết lại chúng theo cách phát âm của người dân địa phương”.
"Đây đều là chuyện nhỏ, trồng xong chúng ta chỉ cần đổi tên là được”, Kim Phi khế gật đầu: "Thông báo cho Đông Hải vận chuyển hạt giống về trước!"
Một năm có thể trồng hai vụ khoai tây, nếu tranh thủ thời gian thì thậm chí có thể trồng ba vụ.
Giờ đã là tháng ba, Kim Phi sau khi vận chuyển hạt giống về vẫn phải làm một cuộc kiểm tra đơn giản, chắc chắn đã quá muộn để trồng ba vụ trong năm nay.
Nếu ngay lập tức gieo hạt trong tháng này thì có thể thu hoạch vào mùa hè và trồng một vụ khác vào mùa thu.
Khoai tây và khoai lang rất dễ thích nghi, có thể trồng ở đất rừng, đất đồi.
Tuy nhiên đối với những cây có rễ là quả thì tốt nhất nên trồng ở nơi đất mềm như cát, ví dụ vùng đất cát ven sông Hoàng Hà rất thích hợp để trồng khoai tây.
Nhưng lực lượng nhân viên hộ tống ở đó rất mỏng, những hạt giống này lại có liên quan đến vụ thu hoạch sau này.
Vì vậy, Kim Phi suy nghĩ một lúc, sau cùng vẫn quyết định mang hạt giống về, tìm một nơi ở Kim Xuyên để nhân giống.
Cùng lắm là y sẽ cho người làm đất nhiều lần để đất trở nên tơi xốp và mềm hơn. 𝙏ruyệ𝓷 cop từ tra𝓷g ( 𝙏 rù𝙢𝙏ruyệ𝓷.VN )
Sau này khi đã tích trữ được nhiều khoai tây hơn thì có thể đưa giống tới trồng ở Trung Nguyên.
"Thưa tiên sinh, nếu ngài muốn vận chuyển hạt giống về thì phải đích thân viết giấy”, Kim Bằng giải thích: "Trịnh tướng quân và Đại Cường huynh đệ đều biết rằng ngài rất coi trọng lô hạt giống này. Sau khi số hiệu Thái Bình đến Đông Hải đã bị Đại Cường huynh đệ liên thủ với thuỷ quân phong toả. Chỉ khi có thư của Bệ hạ hoặc tiên sinh thì mới được cho đi”.
Số hiệu Thái Bình được lắp ráp ở Đông Hải, Trịnh Trì Viễn và Đại Cường đã theo dõi suốt quá trình nên biết rất rõ Kim Phi coi trọng những hạt giống này đến mức nào.
Sau khi phát hiện ra số hiệu Thái Bình trên biển, Trịnh Trì Viễn ngay lập tức cử tất cả các tàu chiến trong trại thuỷ quân đến hộ tống số hiệu Thái Bình.
Số hiệu Thái Bình tiến vào bến tàu, Đại Cường còn đích thân dẫn đầu một đội hộ tống đến canh giữ bến tàu. Trịnh Trì Viễn cũng cử đến một số thuyền chiến được huy động từ nhiều nơi và chặn bên ngoài bến tàu.
Hồng Đào Bình lo lắng trong quá trình sửa chữa số hiệu Thái Bình, hạt giống sẽ bị hỏng. Cho nên chỉ kiểm tra phần bị hư hỏng chứ không tiến hành sửa chữa, anh ta định sẽ sửa chữa sau khi hạt giống được chuyển đi.
"Lão Trịnh quả là cẩn thận”, Kim Phi cũng không nói nhiều, lập tức cầm giấy bút lên viết vài dòng, đồng thời nhờ Cửu công chúa dùng ngọc ấn đóng dấu. Sau đó y đưa tờ giấy cho Tiểu Ngọc, nói: “Hãy mang hạt giống về càng sớm càng tốt. Nhớ đưa thêm hai chiếc thuyền để chất hàng”.
“Vâng!” Tiểu Ngọc nhận lệnh, cầm lấy tờ giấy rời đi.
Kim Phi quay lại nhìn Kim Bằng và Chung Viễn Thanh: "Đại ca, thuyền trưởng Chung, hai người đã vất vả trong suốt cuộc hành trình dài. Hai người hãy quay về đoàn tụ với gia đình trước đã. Khi những huynh đệ khác trở về, chúng ta sẽ tổ chức lễ mừng công cho hai người”.
"Được" Kim Bằng và Chung Viễn Thanh quả thực rất nhớ nhà sau khi xa nhà quá lâu.
Tuy nhiên, bởi vì mang theo mẫu hạt giống nên vừa về họ đã đến ngay viện Khu Mật chứ không dám về nhà. Bây giờ nhiệm vụ đã hoàn thành, bọn họ nóng lòng muốn về nhà.
Sau khi hai người rời đi, Nhuận Nương tình cờ đi tới, gọi Kim Phi về ăn tối.
Kim Phi xua tay: “Nàng về ăn cơm trước đi, ta đi tìm Ngụy tiên sinh”.
Nói xong, y bảo Thiết Chuỳ xách túi đựng hạt giống đi ra khỏi viện Khu Mật.