Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác

"Vũ Dương, muội cũng đi sao?"

Quan Hạ Nhi tò mò hỏi: "Ngày mai muội không bận sao?”

Đường Đông Đông trong khoảng thời gian này tương đối bận rộn, nhưng Cửu công chúa thì lúc nào cũng bận rộn.

Bình thường cô ấy đều bị trói chân ở Ngự thư phòng, Quan Hạ Nhi không ngờ cô ấy cũng sẽ tham gia.

"Khoai tây này có liên quan đến quốc gia và bách tính, không có việc gì quan trọng hơn việc này.

Cho dù ta có bận rộn đến đâu cũng phải đi xem một chút”, Cửu công chúa nói tiếp: "Không chỉ có chúng ta đi, viện Khu Mật cũng sẽ đi".

Sáng sớm hôm sau, cả đoàn ăn sáng rồi đi thẳng đến ngọn núi phía sau làng Quan Gia.


Khi họ đến ruộng thí nghiệm, Ngụy Vô Nhai và lão Đàm đã cùng một nhóm binh phủ chờ sẵn ở hiện trường.

Sau khi chào hỏi xong, Ngụy Vô Nhai xoa xoa tay hỏi: "Bệ hạ, chúng ta bắt đầu được chưa?"

Ông ấy đã không thể chờ được nữa rồi, nếu như không phải Kim Phi nói Cửu công chúa sẽ tới, có lẽ ông ấy đã sớm vào việc rồi.

Cửu công chúa khẽ gật đầu: "Bắt đầu thôi!"

"Tiên sinh, ngài thử trước đi. Bọn ta đều chưa từng đào khoai tây nên không biết đào như thế nào mới đúng”, Ngụy Vô Nhai từ bên cạnh lấy ra một cái xẻng đưa cho Kim Phi.

Họ nói như vậy, nhưng ở đây mọi người đều hiểu đây là lần đầu tiên Đại Khang trồng khoai, cũng là lần đầu tiên đào khoai.

Người đầu tiên làm việc này có thể đại diện cho một thời đại mới đến.

Ngụy Vô Nhai trao cơ hội này cho Kim Phi, đây cũng là biểu hiện tôn trọng và ghi nhận những đóng góp của y.

Kim Phi chưa bao giờ đặc biệt chú ý đến những lễ nghi này nhưng y cũng không từ chối.

Y gật đầu cầm lấy xẻng, vừa đào vừa giải thích: "Khoai tây mọc dưới lòng đất. Khi đào, chú ý đặt xẻng cách xa rễ một chút để tránh làm hư hại củ'.

Mặt đất ở đây mềm và tơi xốp nên Kim Phi không tốn nhiều sức lực, chỉ cần dùng xẻng xoay quanh củ khoai tây vài cái, sau đó nắm lấy rễ kéo ra.

Năm củ khoai tây bên dưới lộ ra. Hai củ lớn bằng quả trứng vịt, ba củ nhỏ bằng quả trứng gà.


“Năm củ khoai tây này cộng lại cũng gần một cân phải không?”

Ngụy Vô Nhai không khỏi tính toán: “Chúng ta đã trồng ba nghìn hạt giống khoai tây trên một mẫu đất, nếu giống như cái này thì một mẫu đất cũng có thể sản xuất ra hai ba ngàn cân lương thực sao?”

Cửu công chúa nghe được lời này, trong mắt hiện lên vẻ mong đợi.

Chẳng trách Kim Phi kiên trì đi tìm khoai tây như vậy, năng suất quả thực rất cao.

Nếu một mẫu đất thực sự có thể sản xuất được hai đến ba ngàn cân khoai tây, vậy thì chỉ cần khoai tây được nhân giống rộng rãi thì sẽ không cần phải lo lắng về vấn đề lương thực nữa.

Cửu công chúa, Thiết Thế Hâm và những người khác rất phấn khích khi nhìn thấy Kim Phi ném mấy củ khoai tây sang một bên và ngồi xổm xuống dùng tay đào hố đất bên dưới.

“Tiên sinh, bên dưới còn nữa sao?” Ngụy Vô Nhai hỏi.

"Chắc chắn phải có nhiều hơn, hơn nữa chúng còn lớn hơn”, Kim Phi vừa đào. đất vừa giải thích: "Những củ lớn càng khó lấy ra!"


Vừa nói xong, mọi người liền nhìn thấy Kim Phi từ trong cái hố nhỏ bới ra thêm hai củ khoai tây.

Một củ to bằng nắm tay, một củ to bằng củ lớn nhất của loạt năm củ vừa bới ra ban nãy.

“Cái này..” hơi thở của Ngụy Vô Nhai trở nên gấp gáp: “Còn nữa không?”

"Có lẽ không còn nữa", Kim Phi phủi phủi tay đứng dậy.

Nhưng Ngụy Vô Nhai không tin, ông ấy ngồi xổm xuống, cẩn thận tìm kiếm cái hố đất mà Kim Phi vừa mới đào lên, xác nhận thực sự không còn củ nào nữa mới dừng lại.

Ngụy Vô Nhai mặc dù có chút thất vọng vì không đào thêm được củ khoai tây nào, nhưng khi ông ấy quay người nhìn bảy củ khoai tây trên mặt đất thì tâm trạng lại hưng phấn trở lại.

Bảy củ khoai tây này cộng lại gần hai cân, năng suất khoai tây trên mẫu đất này chắc chắn sẽ không thể nào thấp được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận