"Cuối cùng Ngụy Lão Tam cũng đã bị bắt về rồi!"
Quan Hạ Nhi đặt đũa xuống, đứng dậy.
"Nàng muốn làm gì?" Kim Phi hỏi
"Ta muốn hỏi tên phản đồ này, tại sao lại phản bội đương gia, tại sao lại phản bội làng!"
Quan Hạ Nhi nắm chặt nắm đấm nói: "Lúc đó tên khốn này đã giết chết nhiều người trong làng như vậy, ta muốn ông ta phải đền mạng!"
Ngụy Vô Nhai không phải là người làng Tây Hà, bình thường cũng chỉ quan tâm đến y thuật và trồng trọt, vừa rồi nghe Thiết Chùy nhắc tới Ngụy Lão Tam, nhất thời không nhớ ra Ngụy Lão Tam là ai, bây giờ Quan Hạ Nhi nói như vậy ông ấy mới nhớ ra, Ngụy Lão Tam chính là phản đồ lớn nhất của làng Tây Hà.
Lúc đầu, Kim Phi rất tin tưởng ông ta, giao cho ông ta phương pháp chế tạo. khinh khí cầu, tuy nhiên Ngụy Lão Tam không chịu nổi sự cám dỗ, đã phản bội Kim Phi và làng Tây Hà.
Khi rời đi vào ngày phản bội, đầu tiên Ngụy Lão Tam đã phá hủy các khinh khí cầu khác, sau đó ngồi lên khinh khí cầu còn lại và ném các lọ dầu hỏa từ trên trời xuống khiến nhiều dân làng bị thiêu chết, sau khi trốn chạy đến Thổ Phiên, lại giúp người Thổ Phiên chế tạo khinh khí cầu, sau đó người Thổ Phiên lại dùng khinh khí cầu đánh lén làng Tây Hà, ngôi làng gần như bị thiêu rụi.
Các quyền quý các bên hận Kim Phi đến tận xương, không chỉ nhiều lần phái sát thủ ám sát Kim Phi và các quan chức cấp cao, gián điệp cũng vẫn luôn tiến hành xâm nhập, không phải là thuộc hạ của Kim Phi chưa từng có phản đồ, nhưng Ngụy Lão Tam là người ảnh hưởng lớn nhất, gây ra tổn thất lớn nhất, nhưng đối phương đã chạy trốn đến Thổ Phiên từ lâu, Kim Phi cũng không tìm được ông †a.
Trước đây bộ lạc Häc Hổ phải người đến xin cứu viện, một trong những điều kiện mà Kim Phi đưa ra chính là yêu cầu bộ lạc Hắc Hổ toàn lực tìm kiếm Ngụy Lão Tam.
Sau khi Gada bị giết chết, Thổ Phiên rơi vào cảnh hỗn loạn, bộ lạc Hắc Hổ bị bộ lạc Thương Ưng đánh đến nỗi thân mình còn lo chưa xong, Kim Phi không ngờ rằng có thể bắt được Ngụy Lão Tam nhanh như vậy.
Kim Phi và Quan Hạ Nhi đều ghét Ngụy Lão Tam, cũng rất muốn chất vấn Ngụy Lão Tam tại sao phản bội mình, nhưng hiện tại người đã bị bắt trở về, ngược lại Kim Phi cảm thấy việc chất vấn cũng không có ý nghĩa gì.
Vì vậy y đưa tay kéo lấy Quan Hạ Nhi: "Một tên phản đồ mà thôi, không đáng để nàng bỏ không ăn cơm để đi gặp ông ta, người đã bị bắt về rồi, nàng muốn hỏi ông ta bất cứ lúc nào cũng được, ăn cơm trước đã."
"Cũng đúng, ông ta không xứng!"
Quan Hạ nhi gật đầu, lại ngồi xuống.
"Tìm người trông chừng Ngụy Lão Tam, bảo Địch Địch vào ăn cơm trước đi!"
Kim Phi nhìn về phía Thiết Chùy.
Thiết Chùy mở miệng định nói gì đó, nhưng cuối cùng lại không nói gì, chỉ trả lời một tiếng sau đó đi ra ngoài.
Không lâu sau, Lý Địch đi vào. "Ca!" Lý Đậu Đậu đứng dậy nhào về phía ca ca của mình.
Lý Địch âu yếm vuốt tóc muội muội mình, sau đó chỉnh sửa tay áo, cung kính hành lễ với đám người Kim Phi và Cửu Công Chúa.
"Lần này ra ngoài lâu như vậy, vất vả rồi!"
Kim Phi chỉ vào chiếc ghế Nhuận
Nương vừa mới mang vào: "Chưa ăn cơm phải không, ngồi xuống cùng ăn đi!"
Lý Địch vẫn luôn phụ trách các vấn đề liên quan đến Thổ Phiên, quanh năm hoạt động ở khu vực biên giới, nửa năm gần đây, Kim Phi chỉ gặp cậu ta hai lần.
Tia cực tím ở vùng cao nguyên rất mạnh, Lý Địch bị rám nắng rất nhiều, cũng cao hơn chút, quần áo trên người rất chỉnh †, tóc cũng không dối, nhưng vạt áo và giày vẫn còn dính bùn đất, rõ ràng là vừa từ bên ngoài trở về, còn chưa kịp về thay quần áo đã đi thẳng đến nhà Kim Phi.