Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác

Tiếng vang chói tai lập tức truyền khắp ngôi làng.

Các binh lính nữ, cựu binh và những người dân chưa ngủ toàn bộ đều đi ra khỏi phòng, đứng ở sân.

Chưa đầy một phút, Lưu Thiết đã bắn phát thứ hai.

Làng Tây Hà vừa rồi còn yên tĩnh, giờ bỗng trở nên ồn ào.

“Không hay rồi, phát ra từ nhà Kim tiên sinh!”

Advertisement

“Lão Tam, mau dậy đi, nhà Phi ca bắn tên bay rồi!”

“Nửa đêm Phi ca sẽ không vô cớ bắn tên đâu, lần trước Tiểu Bắc cô nương bị bắt cóc, lần này nhất định là có chuyện lớn rồi!”

“Mau mau mau!”

Advertisement

Toàn bộ cựu binh, binh lính nữ đều lập tức cầm theo vũ khí chạy tới nhà Kim Phi.

Người dân chạy theo phía sau bọn họ.

Rất nhanh sau đó, chỗ đất trống ở trước cửa nhà Kim Phi đã chật cứng người.

Bao gồm cả các thành viên đang dưỡng thương ở nhà như Thiết Chùy, Đại Tráng, Hầu Tử cũng chống nạng đi tới.

Tất cả mọi người đều nhìn về bục gỗ bên cạnh, chờ Kim Phi thông báo chuyện đã xảy ra.

Nhưng người trên bục không phải là Kim Phi mà là trưởng làng và Đường Đông Đông.

“Trưởng làng, Phi ca đâu?”

Có người dân hỏi.

“Mọi người trật tự!”

Trưởng làng gõ chiêng, đợi đến khi yên tĩnh mới lên tiếng: “Ta vừa mới nhận được tin, trên đường từ huyện phủ quay về, Kim Phi đã bị thổ phỉ tập kích...”

Lời phía sau còn chưa nói xong, bên dưới đã hoàn toàn bùng nổ.

“Trưởng làng nói gì cơ? Phi ca bị thổ phỉ tập kích á?”

“Trời ơi, phải làm sao bây giờ?”

“Khi đó Phi ca muốn đi trấn áp thổ phỉ, ta đã nói là không thỏa đáng, bây giờ thì hay rồi, bị thổ phỉ báo thù rồi!”

“Câm cái miệng thối của ngươi lại, là Kim Phi chọc vào đám thổ phỉ sao? Là bọn chúng cướp đội xe của chúng ta, đánh gãy chân của Hổ Tử trước, Phi ca không thể không ra mặt được?”

“Đúng vậy, thổ phỉ đều là đám sói mắt trắng, chúng ta trừ khi vĩnh viễn rời khỏi làng Tây Hà, nếu không bọn chúng vẫn sẽ tới gây rối thôi! Đánh sớm cho đỡ mệt!”

“Trời ạ, ta cũng chỉ là lo cho Phi ca, nói gì sai thì mong mọi người tha cho ta!”

“Ngươi cũng biết mình nói sai, vẫn chưa hết thuốc chữa!”

“Đừng quan tâm hắn nữa, mau chóng nghĩ cách đi, làm sao cứu được Phi ca đây”.

“Bây giờ mà còn có thổ phỉ dám chặn đường Phi ca, thổ phỉ của núi nào mà lại dám to gan như vậy?”

“Trưởng làng, thổ phỉ ở đâu? Có bao nhiêu người?”

“Trưởng làng, ông phái người đi cứu Phi ca chưa?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui