“Bởi vì con tiện nhân này đụng phải tiên sinh, làm cho ngài mất mặt trước mặt các vị khách quý …”
Từ lão tam cúi đầu trả lời. .
||||| Truyện đề cử: Tôi Kết Hôn Với Kẻ Thù Của Mình Rồi |||||
Mấy tháng qua gã đi theo đám buôn hàng, coi như cũng thấy qua chút chuyện đời.
Vừa ra khỏi ngõ đã thấy Cửu công chúa.
Tuy rằng không biết thân phận của Cửu công chúa, nhưng từ tóc tai quần áo, cũng như thị vệ xung quanh Cửu công chúa, lại còn ngồi trên xe ngựa cùng Khánh Mộ Lam, nhất định phải có lai lịch không tầm thường.
"Sai!"
Kim Phi phát hiện ra rằng Từ Lão Tam vẫn đang nắm tóc cô gái cho đến tận bây giờ.
Cô gái trên mặt đầy đau đớn, nhưng lại không dám giãy giụa.
Kim Phi lại vung tay, quất cho Từ Lão Tam một roi: "Thả ra!"
Từ Lão Tam vội buông tóc cô gái ra.
"Cô ấy là ai?", Kim Phi chỉ vào cô gái và hỏi.
"Là thê thiếp mới của ta".
"Tại sao lại đánh cô ấy? Cô ấy đã làm gì sai?"
“Sai thì không, nhưng mẹ ta nói cô dâu về nhà chồng phải đánh mấy trận để lập quy…”, Từ Lão Tam trầm giọng đáp.
"Nực cười! Đây là lần thứ mấy lập quy rồi?"
"Mới hai lần..".
"Ngươi tổng cộng cưới bao nhiêu thê thiếp?"
"Sáu...cô ấy là người trẻ nhất".
"Những người khác đều đã bị lập quy sao?", Kim Phi nheo mắt hỏi.
“Đã làm…xong rồi”, Từ Lão Tam cuối cùng cũng cảm giác được có gì đó không đúng.
Lần này Kim Phi rời làng Tây Hà để giải cứu Khánh Mộ Lam.
Quan Hạ Nhi, Đường Tiểu Bắc và những người khác rất lo lắng, Kim Phi còn chưa đến cổng làng, Đường Tiểu Bắc, người đang đối chiếu các khoản của thương hội trong phòng làm việc của mình, đã nhận được thông báo từ vệ sĩ đang trực.
Đường Tiểu Bắc ngay lập tức kéo Quan Hạ Nhi đến lối vào làng để gặp Kim Phi.
Khi đến cổng làng, tình cờ nhìn thấy cảnh tượng này.
"Tướng công, chàng đã về rồi!"
Đường Tiểu Bắc thấy Kim Phi còn có thể cưỡi ngựa, biết y không bị thương, chỉ vào Từ Lão Tam cùng cô nương, hỏi: "Làm sao vậy?"
"Hạ Nhi, đi gọi các thiếp khác của Từ Lão Tam ra đây".
Kim Phi lạnh lùng nói.
"Vâng……"
Quan Hạ Nhi luôn nghe theo lời Kim Phi, khi thấy sắc mặt Kim Phi không đúng, liền vội vàng đi gọi người.