Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác

"Đây đều là vấn đề từ lâu không phải ngày một ngày hai là có thể giải quyết, lão tiên sinh có truyền thụ cho tiên sinh cách trồng trọt tốt hơn không?", Cửu công chúa hỏi.

"Tiên sinh cũng từng nói qua việc phương pháp chọn giống, lai giống và chiết cành", Kim Phi đáp.

"Chọn giống, lai giống, chiết cành như thế nào?", Ngụy Vô Nhai hỏi.

"Tiên sinh bảo hoa màu thu hoạch được có mối quan hệ lớn với hạt giống, phương pháp trồng trọt chính xác hẳn là dùng loại đất tốt, chọn những hạt giống to mẩy để gieo trồng".

Kim Phi nói: "Nhưng nông dân của Đại Khang chúng ta khi gieo hạt đều dùng hạt giống cũ của năm ngoái, có một số là thóc lép, như vậy lương thực trồng ra sao có thể tốt được?"

"Tiên sinh, thực ra đạo lý tiên sinh nói nông dân bọn ta cũng hiểu, nhưng cũng hết cách, bọn ta chỉ có thóc cũ".

Ngụy Vô Nhai thở dài nói.

"Vậy nên mới cần quan phủ ra sức", Kim Phi nhìn Cửu công chúa: "Nếu như có thể, hy vọng điện hạ có thể dâng tấu với bệ hạ, thành lập một bộ máy chuyên phụ trách trồng cây lương thực, canh tác đất đai".


"Ta sẽ dâng tấu cho hoàng thượng", Cửu công chúa hỏi: "Vậy tại sao lại lai giống, chiết cành?"

"Ngụy tiên sinh nếu đã thích làm ruộng vậy tiên sinh ắt sẽ biết có một vài loại lúa và lúa mì mọc khá cao, nhưng sản lượng không nhiều, hơn nữa dễ đổ rạp đúng không?"

"Đúng vậy", Ngụy Vô Nhai vội vàng gật đầu: "Có một số lúc, cây mạ mọc cao hơn người nhưng không cho sản lượng cao, gió thổi là gãy".

"Lão tiên sinh nói có thể nuôi trồng một số cây mạ, cây lúa mì, sau đó quan sát những cây đổ rạp, những cây có sản lượng cao, sau đó trong thời kỳ thụ phấn liền tiến hành can thiệp lai giống, đến năm thứ hai lại dùng hạt giống của chúng tìm ra những cây có vừa khả năng tạo ra sản lượng lớn, vừa có thể chống đổ rạp, sau đó tiến hành trồng với số lượng lớn, đây cũng chính là kỹ thuật lai giống".

Kim Phi nói cho họ nghe kỹ thuật lai giống.

"Biện pháp này rất tốt, chỉ là cần nhiều thời gian", Ngụy Vô Nhai thở dài nói.

"Đúng vậy, chuyện này có lẽ sẽ cần mười mấy năm, mấy chục năm, thậm chí là cả đời".


Kim Phi nói tiếp: "Nhưng một khi thành công thì sẽ lập được đại công giúp trăm dân ấm no, không lo cơm ăn".

Kiếp trước số Kim Phi sùng bái rất ít, ông Viên xếp đầu trong số đó.

Ông lão cống hiến cả đời cho ngành nông nghiệp, khi còn trẻ bị hiểu lầm, bị thù ghét, ruộng thử nghiệm bị đập phá, nếu là người khác đã sớm bỏ cuộc.

Nhưng ông vẫn kiên trì, cuối cùng giải quyết được vấn đề cơm ăn cho cả tỉ người, nói là tạo phúc cho vạn dân cũng không phải nói quá.

"Tiên sinh, nếu tiên sinh đã biết kỹ thuật, Văn Nhi xin ngài lại chỉ đạo kỹ thuật lai giống này"

Cửu công chúa cúi người với Kim Phi: "Cần bao nhiêu tiền tài, xin tiên sinh cứ nói, Văn Nhi sẽ xin bệ hạ chi tiền!"

"Cũng không cần chi tiền, ta vẫn có thể tự chi tiền trồng mấy miếng đất".

Kim Phi nói: "Đây là công việc tinh vi, kiến thức của ta về trồng trọt còn hạn hẹp, sợ không làm được".

"Tiên sinh, ta có thể giới thiệu người cho tiên sinh?", Ngụy Vô Nhai nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận