Xuyên Không Sống Một Cuộc Đời Khác

Kim Phi không thể làm gì được, y thở dài và hỏi: "Khi nào người rời đi?"

"Ngày mai".

Cửu công chúa quay đầu nhìn Kim Phi: "Tiên sinh, ngày mai ta đi rồi, chúng ta có thể nói chuyện một chút với nhau được không?"

Mấy ngày nay mưa to không ngớt, Kim Phi cũng không nhàn rỗi.

Ngoài việc bận rộn trong phòng thí nghiệm, y luôn tìm vệ sĩ hộ tống trở về để tìm hiểu về lượng mưa ở nhiều nơi.

Đặc biệt là các vệ sĩ ở kinh thành, vừa trở về đã lập tức bị Kim Phi gọi đi.

Biết được khu vực Trang Nguyên sẽ không gặp phải hiện tượng nhiều ngày nhiều mây liên tục, sẽ tạnh sau vài cơn mưa thu, Kim Phi lập tức viết thư cho Lạc Lan, yêu cầu cô ấy huy động nhân thủ của thương hội thu mua ngũ cốc ở các vùng khác nhau của Trang Nguyên.

Ngoài ra, Kim Phi còn yêu cầu Đường Tiểu Bắc và Trịnh Phương huy động một số lượng lớn người xuôi dòng sông đến Giang Nam.


Khí hậu ở Giang Nam ấm áp và ẩm ướt, thích hợp cho sự phát triển của cây lương thực, trước giờ luôn màu mỡ.

Những người do Kim Phi cử đến không chỉ phải thành lập một thương hội ở Giang Nam, mục tiêu chính còn là thu mua ngũ cốc, sau đó vận chuyển về Kim Xuyên bằng đường thủy.

Tất cả những điều này, Cửu công chúa đều nhìn thấy.

Cô ấy biết Kim Phi làm điều này chắc chắn không phải để kiếm tiền, mà vì y thực sự lo lắng về nạn đói.

Trên thực tế, Cửu công chúa cũng lo lắng về vấn đề này và luôn muốn nói chuyện này với Kim Phi.

Nhưng Kim Phi lần nào cũng né tránh.

Ngày mai phải đi rồi, Cửu công chúa đã quyết định, cho dù hôm nay có phải bám dính lấy thì cô ấy cũng sẽ không buông tha cho Kim Phi.


Kim Phi cũng cảm nhận được thái độ kiên quyết của Cửu công chúa, hỏi: "Công chúa điện hạ muốn nói gì?"

“Nói chuyện Đại Khang đi”, Cửu công chúa vuốt tóc về sau tai: “Tiên sinh, tiên sinh cảm thấy Đại Khang còn có thể cứu vãn không?”

Khi Kim Phi nghe thấy vậy, đồng tử bất giác co lại.

Chủ đề này quá nhạy cảm.

Cửu công chúa hỏi quá trực tiếp.

“Người thật sự muốn nói chuyện này sao?”, Kim Phi hỏi ngược lại.

“Xin tiên sinh chỉ giáo!”, Cửu công chúa chắp tay, trịnh trọng hành lễ với Kim Phi.

“Vậy thì”, Kim Phi suy nghĩ một lúc rồi nói: “Kỳ thực, triều đình Đại Khang thu thuế, bách tính có thể chấp

nhận được, nhưng quan lại các cấp lại tăng giá, tăng thêm gánh nặng lên đầu người dân, rất nặng nề.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận