Đám La Sinh cũng dò xét một lượt nhưng cũng không có phát giác gì, không khỏi ngưng trọng hỏi:
"Có gì không ổn sao?"
"Tạm thời không có gì nhưng các ngươi tốt nhất nên nhanh chóng đề thăng thực lực lên, còn nữa sau khi trở về chúng ta cần phải nhanh chóng bế quan, các ngươi hãy lân nhau dò xét đừng để bất kì ngoại nhân nào đi vào, càng không được để ai tiếp cận chủ nhân!" Nhân Xà trịnh trọng nói, bảy thú khác cũng trịnh trọng gật đầu.
Đám người La Sinh biết chắc chắn có chuyện gì đó đang xảy ra, Hắc Dung lo lắng hỏi:
"Các ngươi có thể nói chi tiết mọi chuyện không?"
"Có khả năng có người hạ giới!"
Lời ít ý nhiều, nếu là việc này thì quả thật là chuyện lớn.
"Được, các ngươi nhanh chóng dưỡng thương đề thăng thực lực, chúng ta tư chất không bằng các ngươi, chỉ có thể cố gắng bước nào hay bước đó!"
"Ừm, nhớ chăm sóc chủ nhân cho tốt là được!"
Nói rồi tất cả lại cùng phi hành đến sơn phong kia.
Mà lão trụ trì Đại Diễn Tự chỉ di chuyển chốc lát đã tới bên cạnh Hợp Âm Tử Cực.
Chỉ trong chốc lát mà tà khí đã chiếm cứ phạm vi mười trượng và đang tiếp tục lan ra.
Những nơi bị nó chiếm cứ không gian trở thành một màu đen kịt không chút ánh sáng vô cùng tĩnh lặng: gió thổi qua liền im bặt, bụi bặm bay vào hoá thành hư vô.
Vùng không gian này tựa như đã hoàn toàn bị hủy diệt không còn tồn tại, đã hoàn toàn biến mất khỏi Thiên Việt đại lục.
Trụ trì ngưng trọng liếc nhìn giọt nước kì quái cùng vùng hư không đen thẫm kia kia, lão rung động nói:
"Tà khí ngưng dịch, không ngờ lại nồng đậm đến mức này, nếu đợi một thời gian không để ý tới không biết nó sẽ nguy hiểm tới mức nào!"
"Nếu đã để bần tăng gặp được liền để ta độ hoá cho ngươi đi!"
Dứt lời đáy mắt trụ trì loé lên một đạo kim quang chói mắt.
— QUẢNG CÁO —
Hai đạo kim quang lại hợp thành một đạo quang trụ to lớn hướng giọt nước kích xạ.
Nơi bị kim quang chiếu rọi tà khí như gặp phải Thiên địch liền cấp tốc thối lui.
Trụ trì thế như chẻ tre một đường không ngừng xé mở khoảng không tịch mịch tạo thành một dải dài trắng lóa đem không gian đen kịt cưỡng ép chia thành hai nửa.
Thế nhưng khi tiếp cận phạm vi một trượng quanh giọt nước tiến độ của kim quang cũng giảm dần, trụ trì lần nữa sử dụng toàn lực, đạo kim quang lần nữa gia tăng tốc độ.
Nửa trượng! bốn thước! ba thước! một thước! một tấc!
Chỉ còn một tấc nữa thôi là có thể đánh nổ tà thủy kia rồi, thế nhưng chỉ một tấc lại tựa như Thiên Nhai khó vượt.
Không gian nơi đó tựa như đã hoàn toàn bị đông cứng không cách nào di chuyển.
Lão tăng trụ trì sắc mặt ngưng trọng hơn hẳn.
Vừa vận công duy trì đạo quang trụ hoàng kim một tay lão cũng chắp thẳng trước ngực còn tay kia vừa lần tràng hạt vừa lẩm bẩm mấy câu Phật ngữ.
Theo đó một tôn Phật Đà Pháp Tướng đột nhiên hiển hiện ngay sau lưng.
Pháp tướng thân cao mười trượng có bộ dáng giống lão trụ trì tới chín thành, vẻ mặt tường hoà hiền hậu, toàn thân tràn ngập kim quang.
Phật Đà vừa xuất hiện hai mắt nó cũng hiện ra hai đạo kim quang kích xạ ra rồi dung hợp với đạo quang trụ kia.
Ngay tức khắc đạo quang trụ liền biến lớn, tốc độ cũng bạo phát lập tức chạm đến tà thủy.
Kim quang sáng rọi đem một bộ phận tà thủy đốt cháy tiêu tán, những bộ phận còn lại bị đánh nổ tung ra thành từng giọt nước nhỏ li ti, có thì hóa thành từng tia Tử Cực Khí.
Tuy đã bị đánh nổ nhưng bọn chúng tựa như có linh trí uấn éo tránh thoát rồi một lần nữa dung hợp lại cùng nhau.
Mà hình dáng của nó cũng thay đổi hoá thành một đạo nhân hình bé nhỏ.
Đúng lúc này, một đạo âm thanh khàn khàn tựa như ác ma dưới cửu u địa ngục chậm dãi vang vọng:
— QUẢNG CÁO —
"Tiểu hoà thượng, chỉ dựa vào một mình ngươi cũng đòi trấn áp bản toạ?"
Lão trụ trì nhìn nhân hình phía xa kia biểu tình ngưng trọng chưa từng có.
"Tà Cực, không ngờ ở nơi này mà ngươi cũng có thể sinh ra linh trí, là bần tăng đã đánh giá thấp ngươi!"
"May mắn mà thôi, nếu không có giọt huyết dịch của Tiểu nữ oa làm vật dẫn, hai đợt Thiên Diệt kia cung cấp Thiên Địa chi lực giúp ta nhanh chóng hồi phục thì muốn thức tỉnh cũng không biết mấy vạn năm nữa a, không, có khi còn không cách nào thức tỉnh!"
Nhắc đến tiểu nữ oa kia nó cũng không khỏi chép miệng, có một điều nó chưa nói cho Trụ trì huyết dịch đó vô cùng đặc thù nếu không cũng không cách nào làm vật dẫn đem linh trí từ chỗ sâu tỉnh lại.
Trước kia dựa theo tính cách của hắn tỉnh lại nhất định sẽ đem đối phương hút cạn nhưng nó cũng không làm vậy, một mặt đem Huyết Vũ thôn phệ nâng cao bản thân, một mặt lại yên lặng giúp nàng che chắn Thiên Diệt.
Hắn làm vậy chỉ vì từ trên người nàng hắn cảm nhận được một tia khí tức quen thuộc.
Cái bộ dạng mềm yếu lại kiên cường đó hắn cũng từng chứng kiến, mà thông qua con bé dường như hắn nhìn thấy một bóng hình khác, một người mà chủ thể của bọn hắn không cách nào quên!
Cho dù chỉ là một tia quen thuộc nhưng sâu trong thâm tâm hắn lại có một tia ấm áp - một dòng tình cảm chỉ thuộc về con người, lần đầu tiên hắn cảm nhận được: mình từng sống!
"hưng nếu để ngươi tồn tại ắt sẽ gây hoạ thương sinh, cho nên dù liều cái mạng già này ta cũng phải đem ngươi tiêu diệt!"
Dứt lời, trên thân lão Phật Quang ngập trời, sau lưng cũng chậm rãi nổi lên một vòng kim luân sáng chói chậm rãi xoay tròn.
Công đức kim luân!
Tà Cực thấy cảnh này thì hơi ngoài ý muốn xen lẫn chút ngưng trọng nhưng vẫn bất vì sở động:
"Phật Đạo Kim Luân, thì ra ngươi là người của Kim Luân Giáo a! Chậc chậc, không tầm thường không tầm thường! Nhưng ta cũng hơi hiếu kì sao ngươi cũng xuất hiện ở đây nhỉ?"
Lão trụ trì nghe vậy bàn tay lần tràng hạt rõ ràng hơi run một cái nhưng rất nhanh liền khôi phục như bình thường.
Phật Đạo Kim Luân lai lịch cũng không nhỏ, nó là tuyệt học trấn môn của Kim Luân Giáo, tuy uy lực cực kì mạnh mẽ nhưng cũng không dễ luyện thành, bởi vì điều kiện tiên quyết cần là người đại thiện thân mang công đức lớn lao, ngoài ra còn phải dựa vào cơ duyên vận khí.
Nói chung một khi luyện thành uy lực nhất định cực kì bất phàm.
Người biết chuyện này cũng không ít, nếu đối phương thức tỉnh kí ức cũng có khả năng biết được, rất nhanh liền bình phục m, lão trụ trì bình tĩnh nói:
— QUẢNG CÁO —
"Nếu ngươi đã đạt được kí ức truyền thừa chắc hẳn cũng là tồn tại cấp cao trong Tà Cực, ở vùng thế giới này dù có Tà Cực xâm nhập thôn phệ cũng không có khả năng đạt được mức độ như ngươi.
Nói như vậy! "
Viu viu!
Chưa dứt lời lão trụ trì đột nhiên xuất thủ, Kim Luân xoay tròn bay ra, từ xa nhìn lại tựa như một mặt trời khác đang chiếu sáng.
Kim Luân trực chỉ Hợp Âm Tử Cực, theo vòng xoay tròn tốc độ của nó càng lúc càng nhanh, ngay tức khắc đã đến trước thành bát, lực ma sát cũng đã đạt tới cực hạn.
Keng!
Một tiếng sắt thép va chạm đinh tai nhức óc vang lên, Tà Cực thấy vậy hơi biến sắc mặt muốn ngăn cản nhưng đã không kịp.
Răng rắc!
Một tiếng đồ vật vỡ nát vang lên thanh thúy.
Định thần nhìn lại, Hợp Âm Tử Cực đã bị vỡ nát ra một khe hở, tuy rất nhỏ nhưng xác thực nó đã không còn nguyên vẹn.
Nếu tình cảnh này để tám hung thú biết được không biết sẽ kinh hãi bậc nào.
Cái pháp bảo này bọn chúng đã kiểm tra qua, dù làm cách nào cũng không lay động nổi nó, thậm chí còn vì nó mà suýt mất mạng.
Bây giờ lại bị một lão tăng từ đâu ra nhất kích liền làm hư hao.
Người này khủng bố a!
Nhưng tất nhiên những chuyện này bọn chúng không cách nào biết được bởi vì ngay từ đầu không gian nơi này đã bị lão trụ trì phong bế, ngoài lão cùng Tà Cực ra thì chuyện này không một ai biết!.