Xuyên Không Ta Trở Thành Trân Bảo Phá Án

Những năm gần đây thuốc giảm cân rất hot, đã xảy ra trường hợp tử vong do uống thuốc giảm cân, hơn nữa không phải là trường hợp đặc biệt, mỗi phân cục đều có vụ án này. Vì vậy Phó cục trưởng Lộ rất rõ ràng về chuyện này,

Ở nước ngoài Sibutramin đã bị cấm, trong nước vẫn có thể sản xuất. Nhưng theo ông đoán, sau vài năm trong nước cũng sẽ có chính sách liên quan ban hành, bởi vì thành phố này đã xảy ra một số vụ tử vong do uống Sibutramin.

Có những loại thuốc giảm cân còn quái gở hơn Sibutramin, việc này không cần Lộ Hàn Xuyên nói kỹ, Phó cục trưởng Lộ nghe một cái là hiểu.

Lộ Hàn Xuyên nói đúng, thành phố tồn tại một nhà sản xuất dược phẩm không có đạo đức như vậy, thực sự là một mối nguy hiểm tiềm ẩn. Đóng cửa chắc chắn sẽ phải chịu một số áp lực, nhưng xét về lâu dài, cũng sẽ giảm bớt một số rủi ro tiềm ẩn.

Phó cục trưởng Lộ nhìn đồng hồ, nói: "Nữa tiếng nữa chú còn một cuộc họp, con ở đây hay đi chỗ khác?"

"Nửa tiếng? Vậy con ở thêm một lát nữa, lát nữa con đi." Lộ Hàn Xuyên không nói mục đích, nhưng Phó cục trưởng Lộ lại nhìn ra, Lộ Hàn Xuyên đang xem văn phòng của ông như phòng nghỉ, ở đây chờ Lâm Linh.


Mối quan hệ của hai người tốt là chuyện tốt, ông cũng không nói ra. Nhưng nghĩ đến hiện trạng của Lộ Hàn Xuyên, ông lại lo lắng cho con trai mình, "Hàn Xuyên, rảnh rỗi hỏi xem em trai con nghĩ gì? Thậm chí bây giờ thằng bé còn không tìm bạn gái."

"Chuyện này chú thật sự không thể nói với người khác, chỉ có con là người nhà, nói với con cũng không sao. Bây giờ em trai con giống như bị nhập ma vậy, mang về nhà rất nhiều thứ dùng để tu đạo. Thậm chí còn có cả la bàn, còn rất nhiều cuốn sách chú không hiểu, gì mà thuật số mai hoa, đại lục nhâm tiểu lục nhâm, còn có cả sách về mộ địa, về nhà rảnh rỗi là ngồi thiền trên bồ đoàn, trông rất thần thần bí bí."

"Chú thật sự không hiểu nổi nó nữa? Cứ suốt ngày bày trò lung tung."

Lộ Hàn Xuyên cười: "Bây giờ nó quan tâm đến Đạo gia, có lẽ chỉ là sở thích nhất thời. Nếu kiên trì tu luyện thì cũng tốt, ít nhất cũng có thể rèn luyện sức khỏe, tu dưỡng tâm tính."

"Những cuốn sách đó con cũng tiếp xúc một ít, không dễ học như vậy, tốt nhất là có người dẫn dắt. Chú cứ để nó vậy đi, đợi một thời gian rồi tính sau."

Hai chú cháu trò chuyện một lúc, Lộ Hàn Xuyên ước lượng thời gian cũng sắp đủ, liền đến chi đội cảnh sát hình sự bên cạnh, chuẩn bị đi gặp Lâm Linh.

Lâm Linh quay lại chi đội, trước tiên đến văn phòng của La Chiêu.

"Ngồi xuống trước đi, còn mấy người nữa sẽ đến ngay." Lâm Linh đi vào, La Chiêu đứng dậy, lấy một đĩa trái cây cho cô, bảo cô đợi một lát.

Không quá ba phút, mấy tổ trưởng và lão Dương đều đến, người cuối cùng vào là Lộ Hàn Xuyên. Lâm Linh hơi bất ngờ, nhưng La Chiêu rõ ràng biết chuyện, cố ý kéo ghế cho Lộ Hàn Xuyên, nói với những người có mặt: "Lộ đội là đội trưởng đội cảnh sát chống buôn lậu của thành phố, chắc mọi người đều quen biết."

"Biết." Vài tổ trưởng cười, lão Dương nói quen biết, còn cố ý nhìn Lâm Linh.

Lâm Linh giả vờ như không nhìn thấy gì, chăm chú nghe La Chiêu nói.


“Nếu quen biết thì tôi không cần giới thiệu thêm. Liên quan đến vụ án ở khu vực Đông Minh, bên Lộ đội biết một số thông tin, có liên quan đến nhà họ Kim, chủ yếu là lão đại nhà họ Kim - Kim Lập Bản. Để cậu ấy nói tình hình cho mọi người đi, những thông tin này có thể chưa phát huy tác dụng ngay lập tức, nhưng mục đích là để mọi người biết.”

Mọi người nhìn về phía Lộ Hàn Xuyên, ai nấy đều tỏ ra nghiêm túc, không ai lên tiếng.

Lúc này Lộ Hàn Xuyên mới nói: “Chuyện là thế này, cách đây vài ngày, tôi cùng Lâm Linh đi đón bạn trai của chị cô ấy, tên là Trịnh Thư Nguyên.”

Mọi người nghe vậy, lại nhìn Lâm Linh một cái…

Lâm Linh ho khan một tiếng, hỏi Lộ Hàn Xuyên: “Chuyện này có liên quan đến Trịnh Thư Nguyên sao?”

Lộ Hàn Xuyên liếc nhìn cômột cái, khóe miệng khẽ nhếch lên, ẩn hiện nụ cười, tuy không rõ ràng nhưng không thoát khỏi con mắt của những người làm trinh sát lâu năm, chỉ là không ai nói ra.

Lộ Hàn Xuyên dời tầm mắt, nói: “Hôm đó, Trịnh Thư Nguyên có kể với anh, có người muốn thuê đất bên bờ sông của người cô là họ hàng xa của nhà anh ấy với giá cao, còn muốn thuê một lần mười năm, lúc đó em đã nghĩ có khả năng những kẻ đó muốn trộm cát sông, tất nhiên đó chỉ là suy đoán, thực ra anh cũng nghĩ như vậy. Tuy nhiên, lúc đó không nghe được tin tức gì khác, anh cũng không để tâm lắm.”


“Trưa nay, anh nghe nói chuyện ở khu vực Đông Minh, nên đã cố tình tìm người hỏi thăm, quả thật có chuyện như vậy.”

“Nơi Trịnh Thư Nguyên nói là ở thành phố Thụy Xuyên, nơi đó có rất nhiều sông ngòi và hồ, chất lượng cát sông tốt, chuyện trộm cát sông thực sự không ít.”

“Trước đây, khi anh xử lý vụ án buôn lậu, đã từng đến Thụy Xuyên, ở đó anh có vài người quen, tìm bọn họ giúp đỡ hỏi thăm một chút, thực sự đã tìm được thông tin về người tên Kim Lập Bản, con cả nhà họ Kim. Những chuyện còn lại thì Chi đội trưởng La cũng đã biết, để anh ấy nói một chút.”

Nhìn thấy Lộ Hàn Xuyên đã nói đến điểm chính, sắc mặt mọi người đều nghiêm túc hơn. Bọn họ đều biết, lần này La Chiêu muốn đối phó với những người anh em nhà họ Kim.

Những kẻ này quá ngông cuồng, dám kích động dư luận khiến những người không biết sự thật nghi ngờ tính công bằng của pháp y đội cảnh sát hình sự, dám bao vây cảnh sát hình sự, can thiệp vào việc điều tra, còn cố gắng xông vào phòng khám nghiệm tử thi, phá hủy thi thể!

Nếu bọn họ không xử lý được những người làm chuyện này, thì cảnh sát như bọn họ cũng không cần làm việc này nữa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận