Xuyên Không Ta Trở Thành Trân Bảo Phá Án

Chi đội trưởng Liễu có vẻ hơi ngại ngùng, nói: "Ban đầu tôi không muốn làm phiền cô nhiều như vậy, cô xem giờ đã muộn như vậy, còn nói chuyện về vụ án. Nhưng đây đều là những sự trùng hợp, vụ án nhà họ Tạ có liên quan đến ông chủ Phú, Giáo sư Phương lại phát triển được phần mềm, nên tôi muốn nói, có thể dùng phần mềm phục dựng khuôn mặt cho hộp sọ đang giữ ở đây không?"

"Chủ yếu tôi muốn biết, người c.h.ế.t này là ai?"

Chi đội trưởng Liễu nói xong, không dám nói thêm gì, yên lặng chờ Lâm Linh trả lời.

Lâm Linh lấy điện thoại ra, nói: "Phần mềm có thể sử dụng, chỉ là chưa được phổ biến, sử dụng phần mềm này có thể phục dựng khuôn mặt của hộp sọ đó. Nhưng nếu đưa ra tòa xét xử vụ án này, tòa án có thể sẽ không công nhận kết quả này."

"Nếu chỉ sử dụng trong quá trình điều tra, dựa vào đó, tìm kiếm hung thủ dựa vào mối quan hệ xã hội của người chết, thì điều này là có thể."

Tất nhiên Chi đội trưởng Liễu hiểu ý cô, phần mềm chưa được kiểm chứng bởi cơ quan có thẩm quyền, tòa án đương nhiên sẽ không vội vàng chấp nhận hình ảnh phục dựng được tạo ra bởi phần mềm này.

Nhưng mục đích của anh ta không phải là như vậy, có lẽ Lâm Linh cũng hiểu, nhưng cô vẫn nhắc nhở một lần.


Anh ta lập tức nói: "Không phải dùng để đưa ra tòa, chỉ cần tìm ra người này là ai, có thể điều tra xung quanh những người quen biết của người này là được."

Tất nhiên chuyện này không có vấn đề gì, Lâm Linh nhanh chóng gật đầu, đồng ý: "Một lát nữa tôi sẽ liên lạc với Giáo sư Phương, để ông ấy chuyển phần mềm cho tôi, tôi phải tải xuống mới có thể sử dụng. Sáng mai tôi đến, tôi sẽ xử lý càng sớm càng tốt."

"Được, không có vấn đề gì. Hiện hộp sọ đang được lưu giữ tại phòng chứng vật ở tầng hầm, sáng mai trước khi cô đi làm, tôi sẽ cho người lấy ra."

Sau khi xác định xong việc này, Lâm Linh trở về khách sạn. Lộ Hàn Xuyên về sớm hơn cô, khi cô trở về phòng của mình, Lộ Hàn Xuyên đang giặt quần áo.

Nghe thấy tiếng động, Lộ Hàn Xuyên liền đi đến gõ cửa, còn thuận tiện lấy luôn chiếc áo phông và tất mà Lâm Linh thay ra. Còn những quần áo riêng tư hơn, anh không dám lấy, Lâm Linh cũng sẽ không đưa cho anh.

Diêu Tinh và Cố Từ đến đưa cơm cho Lâm Linh, tình cờ nhìn thấy cảnh này, tay Lộ Hàn Xuyên vẫn còn ướt, nhìn rõ ràng là đang giặt quần áo cho Lâm Linh.

Diêu Tinh huýt sáo, cười nói: "Thật là hiền huệ nha, cô giáo, Lộ đội thể hiện tốt như vậy, không phải cô nên thưởng cho anh ấy một chút gì sao?"

Lâm Linh phớt lờ lời nói đùa của cậu, ngược lại lại hỏi vết thương của cậu: "Gần đây nhiệt độ tăng khá nhanh, vết thương của cậu vẫn còn băng bó, cẩn thận bị viêm."

"Không sao, chiều nay Cố Từ dẫn em đi thay thuốc rồi. Thịt bắt đầu mọc lên, ngoài ngứa ra, thì không có vấn đề gì khác cả.",

Diêu Tinh nói đến đây, liền muốn đưa tay gãi. Cố Từ lên tiếng: "Cô giáo, thực ra Diêu Tinh muốn hỏi chuyện ông chủ Phú của trạm thu mua, lúc nào ông ta cũng ở đó, chúng ta không thể vào để điều tra. Khi nào thì có thể vào trạm thu mua và nhà của ông ta để khám xét?"

Lâm Linh vẫy tay dẫn hai người vào phòng của Lộ Hàn Xuyên, đóng cửa lại, mới nói: "Trước đây có cảnh sát hình sự phản ánh, một số trạm thu mua có tình trạng bán lại thép và dây cáp trộm cắp. Tôi nghĩ, có thể làm dùng thứ này để tìm được điểm đột phá."


Lộ Hàn Xuyên nghe thấy cuộc trò chuyện của bọn họ, tiếng giặt quần áo nhỏ đi.

Diêu Tinh và Cố Từ không có kinh nghiệm phong phú như cô, Diêu Tinh liền tò mò hỏi: "Cô giáo, làm thế nào để tìm được điểm đột phá?"

"Thực ra cũng không khó, trước tiên tìm hiểu, trạm thu mua của ông chủ Phú ở đường Quang Huy Nam có làm việc đó không, tôi đoán rất có thể đã làm. Chỉ cần chúng ta tìm được chứng cứ và vật chứng, có thể dùng lý do này để bắt tạm giam ông chủ Phú, cũng có thể xin giấy phép khám xét."

"Thời gian bắt tạm giam có thể kéo dài đến một tháng, tối đa 37 ngày, điều này các cậu biết rồi, thời gian dài như vậy, chưa đủ cho chúng ta sử dụng sao..."

Nói đến đây, cô tạm dừng, quan sát phản ứng của Diêu Tinh và Cố Từ.

Lộ Hàn Xuyên khẽ cong môi, hiểu được kế hoạch tiếp theo của Lâm Linh.

Đôi mắt Diêu Tinh cũng sáng lên, liếc nhìn Cố Từ, sau đó cậu chọc Cố Từ: "Lão Cố, cậu nói đi, cô giáo đang thử cậu đấy."

Cố Từ bị đẩy ra, đành phải nói: "Người đã bị tạm giam, vậy chúng ta có thể lợi dụng lý do này để phong tỏa tạm thời trạm thu mua, kiểm tra kho hàng và nhà của ông ta. Chỉ cần ông ta để lại dấu vết phạm tội, thì không thể thoát khỏi mắt chúng ta."


Diêu Tinh mới vỗ tay, nói: "Ừ, tôi cũng nghĩ vậy."

Mọi người nhanh chóng bàn bạc xong các bước tiếp theo, nhưng trước đó, vẫn cần tiếp tục tìm kiếm hung thủ vụ án Tạ Bảo Hoa. Nếu hung thủ vụ án Tạ Bảo Hoa có quan hệ bọn họ hàng với ông chủ Phú, thì vụ án sẽ càng thú vị hơn.

Rất nhanh Lộ Hàn Xuyên đã giặt xong quần áo, mọi người tụ tập lại ăn một bữa cơm đơn giản, Cố Từ và Diêu Tinh hiểu ý mà về phòng mình.

Cuối cùng Lộ Hàn Xuyên cuối cùng cũng có cơ hội ở bên Lâm Linh, đương nhiên không nỡ lãng phí, hai người đ.ấ.m bóp cho nhau một lúc, rồi nằm trên ghế sofa hôn nhau.

"Tháng sáu đi đăng ký kết hôn nhé."

Lộ Hàn Xuyên thực sự nóng lòng, mỗi lần gặp mặt Lâm Linh, anh đều như bị lửa đốt, vừa thoải mái vừa khó chịu. Do nhu cầu sinh lý, anh cũng muốn sớm kết hôn với Lâm Linh.

Đương nhiên, đó không phải là lý do duy nhất, còn một lý do nữa là bên cạnh Lâm Linh có quá nhiều anh chàng đẹp trai, hơn nữa còn là những người ở bên cạnh cô thường xuyên, thời gian ở bên cô còn nhiều hơn anh. Dù trái tim Lộ Hàn Xuyên rộng lượng, cũng không thể không quan tâm chút nào.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận