-Liên.
Chúng ta còn 36 giây để gỡ bom.
Ngươi có chắc mình sẽ gỡ hết không?-Giọng nói đầy lãnh lẽo vang lên nhưng không khó để phát hiện ra sự ôn nhu trong đó.
-Ha.
Dực, ngươi không phải đã thấy ta chỉ cần 10 giây đã gỡ bom hết rồi sao.- Liên- một nữ tử mặc y phục màu đen nói.
-Nhưng, ở đây có rất nhiều bom.- Người được gọi là Dực ấy trả lời.
-Ta...Cũng muốn xem xem ta có thể thắng thần chết không?- Vừa nói nữ tử tên Liên ấy vừa cắt những sợi dây trong quả bom ra.
-Haiz......-Nam tử tên Dực thở dài.
Chợt một giọng nói vang ở đầu tai nghe không dây của hai người.
-Liên, Dực mau chạy.
Bom đã kích hoạt rồi đấy.
-Thanh Trì.
Còn bao nhiêu thời gian.- Khi nghe hết câu nói đó thì Liên liền hỏi.
-Chúng ta còn 55 tính từ bây giờ.- Giọng nói của Thanh Trì lần nữa vang lên.
-Hừ.-Liên hừ nhẹ.
.......!
-Liên còn 20 giây.
Không kịp đâu mau chạy đi.- Thanh Trì không nhịn được nói.
-Đúng vậy.
Liên mau chạy cùng ta.-Dực nói tiếp.
-Hừ.
Băng Liên ta chưa bao giờ chịu đầu hàng.
.......!
5 giây
4 giây
3 giây
2 giây
1 giây.
--------Đoàng.
Bùm Bùm Bùm------
Một tòa nhà chỉ trở thành tro bụi trong chốc lát.