Ngày kế tiếp
Tiêu LÃnh Dạ dường như hồi phục hẳn
Khẩu dụ của hoàng thượng truyền tới do Vương công công đem lại
Nói là mời Dạ vương vào cung gặp hoàng thượng
Nhân cơ hội này Phương Tuyết âm mưu hại Băng Liên
Phương Tuyết dùng độc dược cho Băng Liên uống
- Tỷ Tỷ muội có chuẩn bị một ít canh , tỷ uống thử đi nha không biết có hợp khẩu vị của tỷ không nữa - Phương Tuyết làm ra mình quan tâm ,có ý tốt cho Băng Liên thấy
- Hả không cần đâu , nếu muốn uống ta tự mình làm được - Hạ Băng Liên từ chối vô cùng lạnh nhạt
- Tỷ tỷ muốn một miếng đi , muộn hầm hai canh giờ rồi đấy - “ Tại sao lần này lại không uống chứ , ta phải tìm cách mới được ‘ Phương Tuyết dùng đủ mọi cách để Băng Liên uống nhưng Băng Liên lại không uống
- Ta nói rồi là ta không uống cô đem đi đi - Băng Liên đứng dậy đi ra ngoài
“ lần này không được thì lần sau phải được , ta không tin ngươi không mắc câu chứ hứ ! “ - Phương Tuyết giận
Hạ Băng Liên đi đến bên hồ lần trước cô lại , cô thổi sáo một khúc du dương , trầm lắm nhưng chứa nỗi buồn uẩn khúc tương tư
Phương Tuyết đi theo Hạ Băng Liên thấy Hạ Băng Liên đứng bờ sông , cô đẩy Băng Liên xuống , rồi chạy đi mất
Nhưng Hạ Băng Liên không biết bơi , nên từ từ chìm xuống
Mặc Phong Vũ nhảy xuống cứu nàng , Hạ Băng Liên hơi thở dần yếu ớt Mặc Phong Vũ cứu nàng lên rồi hôn lên môi nàng rồi đưa về Nhất Tông phái “ người phụ nữ hồi nãy đẩy Băng Liên xuống nước ta nhất định không tha cho cô ta “ - Mặc Phong Vũ bây giờ một ánh mắt đáng sợ
Nhất Tông Phái
- Đại ca đây là ai vậy , trông thật xinh - Giọng nói vui mừng của Mặc Phong Tuyết lại gần Mặc Phong Vũ
- Đây nữa sẽ là tẩu tẩu của muội có thích không - Phong Vũ đưa Băng Liên vào phòng
- Thích a vậy sắp có tẩu tẩu rồi - Phong Tuyết đi theo Phong Vũ
- Muội chăm sóc tốt cho tẩu ẩu của muội đó ,ta đi công chuyện rồi về liền
Mặc Phong Vũ đi tìm Phương Tuyết người đẩy Băng Liên xuống nước ‘ Người phụ nữ này thật to gan , phải cho ả ta biết thế nào là đau khổ mới được
Kinh Thành
Trên đường Tiêu Lãnh Dạ hồi phủ luôn có một cảm giác bất an không yên
“ Trong phủ xảy ra chuyện gì chăng luôn có một cảm giác bất an “ - Dạ lo sợ rồi nói
- Đi nhanh lên một một chút về trước trời tối nghe chưa - Dạ hối thúc người đánh xe ngựa
- Dạ ! vương gia
Về tới phủ
Dạ vội vàng đi tìm Băng Liên , nhưng không thấy bèn đi tìm Phương Tuyết
- Phương Tuyết Băng Liên muội ấy đâu , nói mau - Dạ nhìn Phương Tuyết với ánh mắt vô cùng đáng sợ
- Muội không thấy tỷ ấy suốt buổi chều rồi - không dám nhì vào mắt Dạ
Nếu Nàng ấy có chuyện gì thì muội biết hậu quả rồi đó - Rời đi sốc sắn của Dạ