Nằm trên ghế sofa xem phim ăn uống thỏa thích, có vẻ cuộc sống nhàn rỗi này là mơ ước cửa bao nhiêu người.
“Ting” một tin nhắn đã phá hỏng nó.
“Là ai vậy chứ?” Jin tức giận, giọng nói có phần lười biếng cầm chiếc điện thoại lên xem”Là tin nhắn của Vodka sao? Cậu ta dám nhắn cho mình vào lúc giữa trưa đang tiêu hoá cơm mới ăn xong như mình hả?” Cô ấn vào tin nhắn “Để coi coi…” bỗng nhiên ánh mắt cô trở lên sợ hãi, cổ họng cứng đờ không thể nói được câu nào.Vodka: Tôi và Gin đang gặp nguy hiểm!Cũng lúc đó ở một chỗ khác.
Vodka đang bị đáng cho bị thương xây xát hết khuôn mặt, bên cạnh là Gin đnag bị thương ở bụng, máu tuôn ra ướt đẫm một vùng áo.
Ánh mắt xanh lục lạnh lùng nhìn bọn chúng.Bỗng một bàn tay lấy ra chiếc điện thoại đang nhắn tin cho Jin từ sau lưng Vodka, thứ mà cậu che dấu đặt hết hi vọng vào nó.“Tôi không ngờ bây giờ các người còn có sức để cầu cứu đó, Jennie (biệt danh của Jin khi ở tổ chức) sao?.” Một thân ảnh cao lớn đứng trước mặt Vodka, che mất ánh sáng chỉ còn lại bóng tói, mái tóc màu đen, đôi mắt xanh lục sâu thẳm.Vodka chỉ có thể nhìn vào chiếc điện thoại,lườm bọn chúng thầm tự trách: đều là do mình không cẩn thận, bị bọn chúng nắm hành tung.
Tất cả thành viên trong tổ chức đều đi làm nhieenmj vụ, riêng Vermouth thì mất tích một tháng trời , giờ chỉ có Jennie ăn không ngồi rồi, nhưng rất giỏi là có hi vọng có thể lại bị bọn chúng phát hiện rồi.“Vậy có nghĩ là sẽ có một tên nữa đến?” một người phụ nữ với mái tóc vàng, đeo chiếc kính như đã từ rất lâu rồi, là Jodie.“Không có đâu, hắn vẫn chưa kịp gửi địa chỉ.”Lúc này có một tên nói đùa rằng “Kể cả chúng có đến thì chưa chắc đã có thể hạ gục được chúng ta.” Hắn nói vậy cũng không phải là không có nguyên nhân,bọn chúng rất đông người, kể cả có thể thoát ra được thì chắc là sẽ bị thương không hề nhẹ, liệu Gin và Vodka có thể sống sót quay trở về hay không?Lúc này sau khi nhận được tin nhắn của Vodka, Jin tuy lo lắng nhưng vẫn cố điều chỉnh lại cảm xúc.
Cô nhìn điện thoại xem thiết bị định vị mà lần trước đã dính vào mũ Gin.
Khá bất ngờ vì ở phía đó là không hề có chỗ nào có thể hành động, nhưng cũng không có thời gan quan tâm nhiều như vậy.
Cô lập tức trèo lên gác mãi, lấy khẩu súng tỉa SVLK-14S Sumrak, một khẩu súng tỉa có thể bắn thủng đường ray xe tàu ới độ dày 3cm, và hai khẩu súng lục G18.Jin lập tức ra ngoài khóa cửa cẩn thân, ngồi vào ghế lái một cách nhanh chóng.
Phóng hết tốc độ đến một tỏa nhà gần đấy,dù là gần nhất nhưng vẫn cách chỗ Gin tận hơn 1km.
Đi lên sân thượng, chọn một chỗ ngắm bắn hàn hảo, nằm xuống và tìm chỗ của Gin.thật may vì đám người của FBI bâu quanh một chỗ, nên cũng ất nhanh cô đã tfm được chỗ chúng.“Tôi không biết rằng các người đã cầu cứu ai, nhưng một không thể chọi mười, cũng nên kết thúc rồi.” Akai dí súng vào đầu Vodka “Vì cậu là bạn tôi, nên tôi sẽ cho cậu súng thêm vài giây nữa, Gin à.”Chiếc súng sắp được bóp cò, Vodka nhắn chặt mắt, coi như chấp nhận số phận “Xin lỗi đại ca.” tưởng chừng như sắp chết nhưng bỗng nhiên có một viên đạn bay xoẹt qua, khiến cho khẩu súng rơi xuống.Tất cả điều nhìn về vết hặn mà viên đạn để lại trên mắt đất, không thể ngăn được vẻ mặt hoảng hốt.
Là ai có thể nhắm bắn chuẩn đến như vậy? Trước nay chưa có ai có thể làm được việc đó, đây hẳn là một tay thiện xạ cực kì đỉnh.Đến Gin và Akai cũng phải ngạc nhiên, trước nay chưa ai có thể đạt được hoảng cách xa như vậy.
Nhưng nếu họ làm như vậ chắc chắn là muốn cứu Gin và Vodka, là ai chứ?Chưa kịp suy nghĩ nhiều thì mấy viên đạn nữa lại được tung ra, tất cả FBI đếu phải ngã khụy xuống, vì tất cả viên đạn đều trúng vào một điểm và chân có của họ, đến cơ hội chạy trốn cũng khó rồi.
Nhưng chỉ riêng Jodie và Akai là ngoại lệ không hề bị bắn.Nhưng tiếng bước chân của ai đó đi tới, bóng dáng một cô gái, mái tóc dài bay phấp phơ trong gió biển.
Mái tóc trắng nổi bật khiến cô trở thành tâm điểm chú ý của mọi người, nhưng…tại sao cô vừa ở trên một tòa nhà cách đây hơn 1km lại có thể xuất hiện ở đây chỉ trong một giây chứ? Là siêu năng lực sao? Đúng là suy nghĩ viển vông mà.
Trên tay là hai khẩu súng G18, bên cạnh Vodka.Gin kinh ngạc : Là cô ấy?! Nhưng sao có thể?“Ỷ đông hiếp yếu khổng phải hành động của quý ông quý bà đâu.” Giọng nói lạnh đến thấu xương, từng chữ nói vào tai tựa băng tuyết, lạnh đến bóng dát.
Cô điềm tĩnh, nhưng lại mang một lồng sát khí mạnh không thể tả.
Ánh mắt sắc đỏ ngàu trừng Akai, đáng sợ như đang đối diện với một con quát vật nguy hiểm chết người.
Khiến ai ở đó cũng phải kinh ngạc.Nhất là Jodie, ai ngờ một cô bé mình yêu quý lại là một người như vậy chứ “Jin! Sao em lại ở đây?!” giọng nói có phần run rẩy, ánh mắt sợ hãi kinh ngạc.“À, cũng không có gì đâu.
Em chỉ là đang cứu đồng nghiệp của mình thôi.” Jin nở nụ cười, nếu như là bình thường thì nó rất đáng yêu, nhưng giờ đây lại thật đáng sợ.Vodka :đồng nghiệp sao?“Rốt cuộc cô là ai?!” Jodie hét lớn, cơ thể không ngừng run rẩy nhìn Jin.“…” Jin im lặng sau đó lại nói nhỏ, như đang nhép giọng vậy, nhỏ tới nỗi người đúng bên cạnh cô là Vodka cũng không thể nghe rõ được “Em cũng không biết nữa.” Ánh mắt cô trở lên vô hồn, trong đầu trống rỗng, cô cũng không biết mình là ai nữa.Akai nheo mắt.
Theo góc nhìn của cậu thì có thể nhìn khẩu hình miệng của cô mà đoán ra, tự hỏi: “em cũng không biết” sao? Tại sao cô ta lại nói như thế?“Cô ấy là Jennie… bạn tốt của chúng tôi.” Giọng nói của một phụ nữ vang lên.
Ngước về phía đó, bộ đồ bó sát màu đen, mái tóc ngắn nâu, cùng hình xăm cánh bước dưới mắt trái, đi bên cạnh là hai người đàn ông.
Chianti, Konr cùng Calvados.------------------------------------------------Kour -> Konr nhe, hồi trước mình viết sai tên:>>Tác giả: Mồn Lèo Jin..