Xuyên Không Vào Otome Game

Buổi học kết thúc vào buổi sáng, biểu chiều là thời gian rảnh.

Không giống với những ngôi trường ở thế giới hiện đại, giờ giấc ở đây khá lỏng lẻo.

Thói quen giao một đống bài tập của mấy giáo viên ác quỷ không tồn tại ở thế giới này, ai muốn học thì tự giác học, còn ai không muốn thì có thể tự do làm bất cứ điều gì mà mình thích.

Mỗi người có cách dùng thời gian khác nhau, những học sinh Quý Tộc thì lo xây dựng các mối quan hệ trong khi đó thì những học sinh kết nạp thì lo cắm đầu vào học.

Về phần của tôi thì tôi cũng chẳng cần học cho lắm dù sao tôi cũng nhớ hết cả rồi nhưng bây giờ tôi là một hầu gái của Elaina-sama.

Tôi sẽ đi theo Elaina-sama bất cứ đâu và sẽ làm mọi thứ làm mệnh lệnh từ cô ấy.

Vì Elaina-sama là một người thích giao tiếp xã hội cho lên lúc nào mọi người cũng vây xung quanh cô ấy.

Với tính cách dữ dội của mình, cô ấy là người rất dễ giao tiếp với các quý tộc khác.

"Ah Elaina-sama, ngài đã thử món mới của Blomi chưa ạ?"

"À, tất nhiên rồi. Ngươi đã thử nó chưa? Quả đúng như mong đợi từ một thương hiệu như Blomi. Món socola lần này là một sự kết hợp hoàn hảo của hương vị ngọt ngào và hương thêm quyến rũ, lẫn trong đó là một vị đắng nhẹ."

"Ôi trời, ngài đã thử nó rồi sao ạ? Quả là Elaina-sama có khác."

"Ta có đem một ít đến học viện nếu ngươi có hứng thú thì ta sẽ gửi tới phòng ngươi sau."

"Thật không công bằng khi chỉ có Loria-sama được nhận socola từ ngài. Xin hãy chia cho tớ một ít nữa."

"Xin hãy tính cả mình nữa nhé!"

Dường như chủ đề hôm nay của các cô nàng quý tộc là về đồ ngọt.

Trong thế giới này đường là nguyên liệu cực kì hiếm cho nên chỉ có quý tộc mới được dùng.

Vì vậy cho nên đồ ngọt là món đồ cực kì xa xỉ

"Còn cô thì tốt rồi nhỉ!? Cứ dính lấy Elaina-sama như vậy thì chắc cũng được người thương tình mà cho một ít đồ ngọt."

"Aha, đừng có đùa như thế chứ? Dù gì cô ta cũng chỉ là một hầu gái thôi mà. Đâu nhất thiết phải cưng chiều như vậy."

"À ra là vậy."

Việc tôi trở thành hầu gái đã cho họ biết thêm rằng tôi chỉ là một thường dân và càng ngày họ càng chọc phá tôi nhiều thêm.

Phiền thật.

Nhưng-------

"Dẫu không có đồ ngọt nhưng được cởi áo cho Elaina-sama thôi thì cũng bằng ba bữa cơm rồi."

"Kinh tởm!"

Vì tôi chả có gì là khó chịu nên cô ấy dần mất đi hứng thú.

Món ăn chính của thế giới này là bánh mì nên cơm được xem là hàng thượng phẩm.

"Elaina-sama...Ừ thì cô ta thật kì quặc, người có ổn không khi ở cạnh cô ta?"

Một trong những tùy tùng hỏi cô ấy.

"Ta cũng chẳng còn lựa chọn nào khác... Dù ta có nói rằng bản thân không đồng ý nhưng bằng một cách nào đó cô ta đã thuyết phục thành công cha của ta."

Elaina-sama giận dữ và giả vờ thất vọng để nhận được sự đồng cảm từ đám tùy tùng.

Dĩ nhiên là vậy rồi.

"Không sao, em thông cảm cho cô chủ mà."


"Cô cũng có tư cách để nói như vậy sao!?"

Khi tôi cố tỏ ra lo lắng thì cô ấy lại tức giận.

Gương mặt khi cô ấy tức giận dễ thương ghê.

"Haa, có vẻ như Han-chan rất mến cô chủ nhỉ?"

Luna cười và tham gia cùng chúng tôi khi giờ học kết thúc.

"À không, em đâu có mến cô chủ."

"Hả?"

Sau khi nghe thấy câu trả lời của tôi, không chỉ Luna mà cả Elaina-sama cùng đám tùy tùng cũng tỏ ra ngạc nhiên.

"Ah, có phải vừa rồi ngài vừa làm ra vẻ mặt cô đơn phải không Elaina-sama, đúng không ạ? Là dere sao? Cuối cùng cô chủ cũng chịu dere với em rồi à?"

"Ta không nhưng mà dere là cái quái gì vậy?"

Lạ thật đấy.

Dù chỉ trong giây lát nhưng mà vẻ mặt của cô ấy lúc đó thật giống...nói sao nhỉ? Nó dạng như cô đơn và có cả thất vọng trong đấy nữa.

"Tất nhiên là em không mến cô chủ rồi! Em đã thích cô chủ rất rất nhiều cơ mà, nói đúng hơn thì em yêu cô chủ!"

"Hii?!"

"Ara Ara."

Elaina-sama và nhóm tùy tùng của cô ấy sợ hãi lùi xa, chỉ có Luna là không di chuyển.

Chị ấy thật tốt nhưng cũng thật kì lạ.

"Này thường dân."

"Tên tớ là Han, Elaina-sama."

"... Nếu cô làm theo điều ta sắp nói ta sẽ cân nhắc chuyện gọi tên của cô, được chứ?"

Elaina-sama bỗng nhiên cười.

Chắc cô ấy lại đang tính bày trò gì nữa đây.

"Là gì thế ạ?"

"Đừng có nói mấy câu như kiểu "Em thích cô chủ" hay "Em yêu cô chủ" nữa."

"Không chịu."

"Cô không thèm suy nghĩ luôn sao!?"

Dù sao thì tôi cũng thích cô ấy thật mà.

"Mà ngay từ đầu, chúng ta chỉ mới gặp nhau trong khoảng thời gian ngắn như vậy thôi."

"À...với Elaina-sama đúng là như thế thật."

"Chứ cô thì khác sao?!"

"Vâng, em đã luôn dõi theo cô chủ và em cũng học về cô chủ từ sáng tới tối khuya luôn á."

Không chỉ từ những câu chuyện trong game, tôi còn đọc tất cả những truyện mà fan cùng chí hướng viết.

"...Ta thật sự rất phục cô khi cô vẫn luôn bình thường dù cho bị đối xử như rác."


"À, cái đó thì em cũng biết mà."

"C-Cô thật phiền phức."

"Nhưng đó chính là điểm quyến rũ của Elaina-sama vì thế xin hãy bắt nạt em đi."

Làm gì có chuyện đó.

Tôi chỉ là đang tôn thờ Elaina-sama thôi.

Khi buổi gặp mặt kết thúc, chúng tôi quay trở về kí tục xá.

Bữa sáng và buổi tối đều được phục vụ trong nhà ăn giống nhau.

Và----

"Thật tuyệt vời!"

"Cô đang nói chuyện với ai vậy hả?"

Giọng nói của Elaina-sama người mà đang búi tóc cao lên vang khắp căn phòng.

Vì hơi nước ở đây khá dày cho nên tôi không thể thấy được những phần căng tràn tươi trẻ tỉ lệ thuận với sự hoàn hảo của Elaina-sama.

Có thể nghe tôi nói như vậy bạn cũng đã hiểu rồi. Đúng vậy, chúng tôi đang ở trong phòng tắm.

Phòng tắm là một trong những cơ sở vật chất được xây dựng ở Học Viện.

Vì rất khó đến làm nóng một lượng nước lớn đến thế. Cho nên các quý tộc cũng hiếm khi sử dụng các phòng tắm chứ đừng nói đến các gia đình thường dân.

Ly do Học Viện sở hữu một khu nhà tắm là vì gần đó có một núi lửa.

Thế nên nó khá giống với một suối nước nóng hơn là một nhà tắm thông thường.

"Thật sang trọng."

"Ahaha, đúng thế đấy. Nó quá sức đối với một thường dân như cô đúng chứ?"

"A, Elaina-sama với Han-chan này. Hai người đứng đó mà không cảm thấy lạnh sao?"

Elaina-sama ngay lập tức đỏ mặt có thể là vì đã nhận ra sai lầm của bản thân hoặc là do nhà tắm khá nóng.

Và vì chúng tôi cứ khỏa thân và đứng yên tại một chỗ nên chị Luna nhìn về phía chúng tôi với vẻ mặt khá là lạ.

"À, chị nói đúng. Luna chị hãy giúp em tắm đi!"

"Được rồi."

Luna thoa xà phòng vào bông tắm rồi kì lên lưng của Elaina-sama.

"Han-chan em có thể giúp chị gội đầu cho Elaina-sama được chứ?"

"Nếu cô làm cái gì kì lạ thì sẽ ăn tát đấy, hiểu chưa?"

Cô ấy không tin tưởng mình.

Tôi cầm lấy xà phòng rồi bắt đầu thoa đều nó.

Như tôi đã nói lúc trước, xà phòng ở đây có chút khác với xà phòng ở Trái Đất. Cách nó sủi bọt và hương thơm của nó thật tuyệt vời.

"Elaina-sama, xin thứ lỗi."

"...."


Sau khi cô ấy im lặng và gật đầu, tôi bắt đầu làm sạch mái tóc vàng kim của cô ấy.

".....Eh, coi bộ cô cũng làm tốt đấy chứ?!"

Elaina-sama dường như khá ngạc nhiên.

Tôi không chỉ gội đầu mà còn mát xa đầu cho cô ấy. Có vẻ như Elaina-sama rất thoải mái.

"Cô quen làm việc kiểu này à?"

"...Vâng, đại loại là vậy."

Ở thế giới này tôi là con một nhưng còn ở kiếp trước tôi còn có một đứa em nhỏ.

Tôi từng tắm chung với nó nên hiển nhiên tôi có nắm được vài mánh hay ho.

Mũ gội đầu chỉ dành cho đám nghiệp dư.

Sau khi đã có kinh nghiệm bạn có thể làm sạch đầu mà không cần phải cần quá nhiều bọt.

Xà phòng ở đây có rất nhiều bọt.

Nhưng bằng cách nào đó nó lại không thể vào mắt của Elaina-sama.

"Vậy em dội nước nha Elaina-sama."

Khi tôi nghĩ cô ấy đã nhắm mắt, tôi dội nước ấm từ trên xuống.

Bong bóng trôi sạch xuống để lại một quý cô sạch sẽ tinh tươm.

Tôi mãi mê ngắm nhìn cô ấy thay đồ. Quả là một mỹ nữ ngàn năm có một.

Bỏ cái tình hám gái của tôi qua một bên, cái cảnh trước mắt tôi đẹp đến nỗi khiến cô gái nào cũng phải mê mẫn.

Vì nó thiếu đi vẻ khiêu gợi nên có lẽ bọn con trai sẽ không mấy hài lòng nhưng đây chắc chắn là vóc dáng hoàn hảo.

"....Hình như ánh mắt của cô thiếu đi vẻ đúng đắn thì phải?"

"Đó chỉ là suy nghĩ của cô chủ thôi ạ."

Thật ra thì nó không phải ảo giác đâu Elaina-sama, ngài đã nghĩ đúng rồi đấy.

Sau khi tắm rửa cơ thể và ngâm mình trong bồn tắm, Elaina-sama thở "Fuu" một cái dài.

"Ngài hành động cứ như một cụ già vậy."

"Q-Quá đáng, ta chỉ là thở mạnh hơn bình thường một tí thôi."

"Haa, thôi cứ bỏ qua chuyện này đi."

"...Này!"

"Nào Elaina-sama, hãy cùng thư giãn nào!"

Sau khi Elaina-sama giận dỗi khi bị tôi chọc, Luna đã an ủi cô ấy.

Tôi có cảm giác rằng chuyện này sẽ xảy ra mỗi ngày đây.

Sau khi tắm xong, chúng tôi thay đồ rồi về phòng.

Luna trở về kí túc xá cho hầu gái còn Elaina-sama thì đi về phòng của mình.

Cô tiểu thư - bạn cùng phòng của Elaina-sama nằm ở giường tầng trên.

Vì...Elaina-sama mắc chứng sợ độ cao.

"Được rồi, chúc ngủ ngon nhé Elaina-sama!"

"Rồi rồi."

"Nè Elaina-sama, ngài có thể tặng cho em một nụ hôn chúc ngủ ngon không ạ?"

"...Cô nghĩ một hầu gái như cô có tư cách để đòi hỏi điều đó sao?"

"Đâu, em chỉ đang hỏi thôi mà..."


"Thật đấy, dù chỉ là một thường dân nhưng cô cũng nên đi ngủ nhanh đi."

"À vâng, chúc ngài ngủ ngon ạ."

Tôi đã quyết định kể từ ngày hôm nay trở đi tôi sẽ chờ Elaina-sama thiếp đi rồi mới đi về phòng.

Cả hai im lặng một chút.

"...Cô...vẫn còn ở đây chứ?"

Tôi nghĩ 5 phút đã trôi qua.

Elaina-sama chợt lên tiếng.

"Vâng."

"Thế à..."

Nói rồi Elaina-sama lại im lặng một lần nữa.

Khi tôi đang suy đoán về chuyện tiếp theo sẽ xảy ra thì...

"Tại sao...cô lại luôn miệng nói rằng cô thích ta vậy?"

Chà, đúng là một câu hỏi khá bất ngờ đấy.

"Hửm? Chả phải vì sự đáng yêu của ngài sao Elaina-sama?"

"Vậy là...cô yêu ta chỉ vì vẻ ngoài thôi sao?"

"Không, tất nhiên là em yêu tính cách của ngài nữa. Nói chung là em yêu tất cả mọi thứ về người Elaina-sama."

"...."

Khi tôi trả lời cô ấy trong vô thức, Elaina-sama lại một lần nữa rơi vào im lặng.

Lúc tôi đang tự hỏi bản thân không biết mình nên tiếp tục như thế nào, Elaina-sama lại bắt đầu lên tiếng.

"...Ta biết là ta là loại người như thế nào!"

Tôi cảm nhận được vẻ tự giễu trong giọng nói của cô ấy.

"Ta không phải là người tốt tình đâu..."

"Haa, em biết!"

"....Vậy thì tại sao? Nếu cô biết rồi nhưng tại sao vẫn còn nói thích ta? Ta muốn biết mục đích thật sự từ cô!"

Giọng của Elaina-sama chợt nghiêm túc hơn bao giờ hết.

Có vẻ như cô ấy biết rằng bản thân không phải là người dễ gần.

"Nói sao nhỉ? Em ở bên người chỉ vì thích người thôi ngoài lý do đó ra em không có mục đích nào khác cả. Với cả em thừa biết rằng ngài là loại người thế nào thưa Elaina-sama nhưng chuyện đó thì quan trọng sao?"

"...Cô vẫn sẽ luôn giả ngốc như vậy sao?"

Giọng nói buồn bã của cô ấy cất lên làm cho tôi lo lắng.

"Cô chủ vẫn chưa tin tưởng em sao?"

"...Ừ!"

"Em hiểu rồi. Vậy em sẽ cố gắng để cô chủ tin tưởng vậy."

"...."

Elaina-sama lại một lần nữa im lặng.

Hôm nay cô ấy đang bị cái gì vậy chứ?

Nghĩ rằng cô ấy đã ngủ say, tôi liền đi ra khỏi phòng.

"...Xin cô hãy luôn thích ta...được chứ?"

Đợi tôi đã đi xa khỏi căn phòng, giọng Elaina-sama chợt khẽ vang lên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận