"Hello, Elaina-sama~"
Vừa mới đặt chân vào lớp học tôi đã thấy Elaina-sama đang ngồi với đám tùy tùng trước mặt. Và tất nhiên tôi sẽ vui vẻ mà đến chào cô ấy.
Tất cả những người đã đi học đại học thì đều có thể cảm thấy nơi đây khá giống với một cái giảng đường bình thường.
Phía trước có bục giảng và cái bảng đen.
Ngay khi tôi định tiếp cận Elaina-sama yêu quý thì đám tùy tùng đã chặn tôi lại.
"Ê, cô đấy. Cô hãy ngừng gọi Elaina-sama cao quý kia bằng cách gọi thân mật ấy đi?! Tất cả chúng tôi ở đây đều sống ở một thế giới khác với cô đấy thưa cô thường dân kính mến. Có đúng không ạ, Elaina-sama."
Nói thật thì tôi với các cô đúng là sống ở thế giới khác nhau mà thưa các quý cô tùy tùng=))).
Một người trong nhóm tùy tùng ác ý lớn giọng với tôi.
Và dĩ nhiên các tùy tùng khác hùa theo cô ta và phỉ báng tôi.
"À, chào. Nói thật thì tôi cũng chả có hứng thú gì với cậu đâu quý cô tùy tùng ạ. Người mà tôi muốn nói chuyện là Elaina-sama cơ. Cho nên cảm phiền cô tránh sang một bên dùm tôi nha, cảm ơn cô trước quý cô tùy tùng ạ."
"Cái gì? Cô đang nhạo báng ta sao Han Watson!? Cô có biết rằng nhà Coguos chúng tôi đã phục vụ cho nhà Chaous qua nhiều đời---"
"Đủ rồi đấy, quý cô tùy tùng nhỉ ?"
"E-Elaina-sama"
Cô nàng nhà Cogous đang bám lấy Elaina-sama với đôi mắt ướt đẫm.
Hể, trời tưởng gì cô nhóc tùy tùng này gan nhỏ thật. Nhưng không ngờ là Elaina-sama lại theo phe tôi nha, bất ngờ thật đấy.
"Này, dân thường. Sao hôm nay cô phởn quá vậy?! Ta không muốn nói chuyện với cô. Và ngay từ đầu thì Hello là quái gì cơ ? Cô có thể nói năng như một con người không!?"
Chậc. Vậy mà cứ nghĩ Elaina-sama theo phe mình. Dù sao đây cũng là game theo kiểu trung cổ nhỉ ?Hèn gì cô ấy cũng chả biết Hello.
A đúng rồi, chính là nó.
Chỉ mỗi tùy tùng của cô ấy là chưa đủ.
Được nghe Elaina-sama đích thân thuyết giáo quả thực rất tuyệt.
"Chà, cuối cùng thì sau khi được cậu gọi ra. Và bây giờ cậu lại đích thân giảng dạy cho tớ về việc tớ sử dùng mấy từ ngớ ngẩn đó. Cậu thật tốt bụng Elaina-sama. Tớ rất thích cậu!"
"C-Cô đúng là rất phiền phức đấy. Mà đừng nói là cô đang chọc ta đấy nha?!"
"Đúng ạ."
"...Cô không thèm chối luôn à."
Phản ứng dễ thương ghê.
Hôm nay cũng là một ngày hạnh phúc.
"Này, Han. Đừng có làm loạn nữa và chào buổi sáng thưa Elaina-sama."
Haizz vì bị Julie tóm lấy một cách bất ngờ nên tôi không thể nào xáp lại Elaina-sama được nữa.
"Bỏ tớ ra đi Julie. Tớ không có thời gian chơi với cậu đâu, tớ đang bận chơi cùng với Elaina-sama rồi."
"Cô có vấn đề về quang học à? Làm thế nào mà cô lại nhìn ra từ 'với' vậy hả ?"
Elaina-sama thích nói móc tôi quá nhỉ?!
"Thế nên cậu cứ chuẩn bị tinh thần đi."
Julie xoa lấy đầu của tôi.
"...Này Julie, cô hãy dạy bảo lại chó cưng của mình một cách cẩn thận đi nhé. Mấy nay chó cưng của cô xổng chuồng và đi làm phiền ta đấy!"
"Xin lỗi thưa Elaina-sama nhưng Han không phải là thú cưng của mình. Và cậu đừng hạ thấp loài chó như vậy."
"Ê này, ý cậu là gì đâu Julie yêu quý? Và nhân tiện tớ thích được Elaina-sama nuôi dạy hơn cơ."
"Cô im mồm lại một giây bộ chết à!?"
Sau khi hét lên như vậy, Elaina-sama lại bắt đầu thở dốc
Nói thật thì tôi thấy sức khỏe của cô ấy không được tốt cho lắm nhỉ ?
"Sao sáng nay cậu trông bơ phờ quá vậy Elaina-sama. Cậu bị cảm hả ?"
"Cô nghĩ chuyện này là do ai cơ?!"
"Có vẻ như sáng nay cậu đã bày ra khá nhiều trò nghịch ngợm rồi đấy nhỉ ?"
Một giọng nói nhẹ như bỗng cất lên.
"Yell-sama..."
"Ừm, chào buổi sáng Elaina. Chà nói sao nhỉ, đã khá lâu rồi ta mới thấy cô tức giận như thế đấy."
Cái người vừa nói xong lại cười khúc khích kia chính là một trong tam hoàng tử của vương quốc này, Yell Baius. Người này chính là tam hoàng tử.
Đúng là không phải chỉ được mỗi cái danh hiệu, trên người anh ta toát ra khí chất và vẻ ngoài của một hoàng tử thật thụ.
Mái tóc vàng khá dài mềm mại và nụ cười hiền lành.
Anh ta chính là hoàng tử hàng thật giá thật và cả giọng nói cũng phù hợp với địa vị của mình.
Yell-sama chính là một trong những mục tiêu chinh phục của [Reabajink].
Với vẻ ngoài ưa nhìn, anh ta là người nổi tiếng thứ nhì trong số tam hoàng tử.
Mấy bà fangirl chơi game này luôn miệng bảo là 'dễ thương ghê', 'mình muốn bảo vệ anh ta', 'mình muốn cưới anh ấy quá'. Quả thực thì khác một trời một vực so với một đứa ume cô nàng phản diện như tôi nhỉ:)) nhưng phản ứng của chúng tôi có lẽ đều là đồng loại cả.
"Yell-sama, mọi thứ không như ngài nghĩ đâu ạ. Thường d--- à Han ấy đã có những hành động không đúng, nên thần chỉ góp ý với cô ấy một tí thôi."
"Vậy sao?"
Yell-sama quay lại và nhìn tôi bằng con mắt đăm chiêu. Có lẽ anh ta không tin những gì mà Elaina-sama nói, quả thực rất nhạy bén đấy.
"Không hề, tôi chưa bao giờ cư xử bất lịch sử nhá. Và đó chỉ là cách tôi thể hiện tình yêu thôi."
"Này, rốt cuộc là cô đang nói cái gì vậy hả?"
"Ahahaha."
Khi Elaina-sama trong vô thức nói lớn thì Yell-sama lại cười khúc khích.
"Chà, Han Watson nhỉ ? Nếu ta không nhầm thì cô chính là thủ khoa năm nay phải không ? Ta cứ nghĩ là cô chỉ là một con người chỉ biết học và học đấy, không ngờ cô lại là một người khá thú vị đó."
"Thế sao?! Cảm ơn."
Thành thật mà nói thì tôi chả có tí hứng thú gì với Yell-sama cả, vì vậy nên tôi chỉ đáp lại cho có thôi.
"Han, cậu bất lịch sự quá đấy. Và chào buổi sáng thưa Yell-sama."
Julie lại nhẹ nhàng trách móc tôi như mọi bữa và rồi chào Yell-sama.
"Julie sao ? Oh, chào buổi sáng."
Dường như nhận thấy được Julie đang ở đây nên anh ta đáp lại bằng nụ cười thân thiện hiếm có. Yell-sama thì luôn đối xử tử tế với mọi người nhưng đối với Julie lại đặc biệt hơn. Có lẽ là vì Yell-sama với Julie là thanh mai trúc mã.
Trước khi gia tộc của Julie xuống dốc như bây giờ thì hai người đó rất thân thiết với nhau. Và dĩ nhiên là Julie đã yêu thích Yell-sama từ lúc đó.
Trong route của Yell-sama, ngoài phải chống đỡ với những trò bắt nạt của Elaina-sama, nữ chính còn phải dằng vặt với tình bạn giữa cô và Julie và tình yêu mà cô dành cho Yell-sama.
Đó cũng chính là yếu tố xuất sắc nhất trong câu chuyện.
"...Xin lỗi về sự thô lễ của Han thưa Yell-sama, thần sẽ dạy bảo lại cô ấy sau ạ."
"Không sao đâu Julie. Mà này em có thể nói chuyện thân thiết với ta một chút được chứ!? Dù sao mọi người trong học viện cũng bình đẳng với nhau mà, vì thế em không cần phải lo lắng về địa vị xã hội đâu Julie."
"...Thần sẽ suy nghĩ về điều đó sau ạ."
"Tốt thôi, ta mong rằng em sẽ suy nghĩ theo hướng tích cực một tí đấy."
Và thế là, cuộc nói chuyện đầy ý nghĩa nhân văn của chúng tôi lại được tiếp tục.
"Nè Elaina-sama, cậu có nghĩ là giữa họ sẽ bùng lên một ngọn lửa tình yêu nồng nàn như chúng ta không ?"
"...Tại sao cô lúc nào cũng suy nghĩ một cách đồi bại và kinh tởm hết vậy hả?!"
Hôm nay tôi với Elaina-sama lại có một ngày vui đùa cùng nhau.