Tại Minh Ngọc Đường, Tề Đồng nằm ở trên giường ngọc trong nhà chính, đại nha hoàn Bạch Lộ đang xoa bóp chân cho nàng.
Kỹ thuật xoa bóp này của nàng là cố ý học từ chỗ ngự y.
“Chung nương tử tới rồi?” tiểu nha hoàn trong viện nhìn thấy Chung tình đến liền nhiệt tình hô lên.
Chung Tình: “Công chúa ở trong phòng sao?”
Tề Đồng nghe được tiếng, mở to mắt: “Đi, bảo Tình nhi tiến vào.”
“Vâng ạ.” đại nha hoàn Hoa Sương đi ra, vén mành cho Chung Tình, “Chung nương tử, công chúa bảo ngài tiến vào.”
“Công chúa.” Chung nương tử đi vào, hành lễ với Tề Đồng.
Tề Đồng vươn tay đối với bà, Chung tình nắm lấy thuận thế ngồi vào trên giường.
Bạch Lộ đứng dậy, cùng Hoa Sương an tĩnh đứng ở một bên.
Chung tình vừa xoa bóp đầu cho Tề Đồng vừa hỏi: “Triều Vân cùng Vãn Hà Ni đâu? Sao lại không hầu hạ ở bên người công chúa?”
“Ta bảo hai đứa đến Bách Vị Hiên bố trí, buổi tối sẽ tổ chức tiệc ở đó”.
Tề Đồng thả lỏng mà dựa vào ngực Chung Tình, “Vẫn là tay nghề của ngươi tốt, Bạch Lộ còn phải học hỏi ngươi.”
“Công chúa nói đúng, lực đạo tay nghề của Chung nương tử ngay cả ngự y đều khen.
Nô tỳ còn phải học nhiều.” Bạch lộ cất tiếng nói vui.
“Nha đầu ngươi đúng là mồm miệng ngon ngọt.” Tề Đồng cười rộ lên.
“Nhờ công chúa không chê nô tỳ nói nhiều phiền phức, lúc này mới để nô tỳ may mắn ở lại bên người phụng dưỡng công chúa.
Đám Hoa Sương tỷ tỷ còn ghen ghét với nô tỳ kìa.”
Hoa sương cười đùa vung khăn chụp vào nàng nói: “Cũng không dám ghen ghét ngươi, cái miệng này của ngươi quá dọa người.”
Cười đùa trong chốc lát, Tề Đồng xua xua tay: “Được rồi, hai ngươi đi ra ngoài cãi cọ đi.”
“Vâng, nô tỳ cáo lui.” Bạch Lộ và Hoa Sương lập tức thu hồi màn chơi đùa cố ý vừa rồi, cười rời khỏi sương phòng.
Chung Tình chậm giọng nói: “Công chúa ngài cũng đừng quá dung túng bọn họ, đám tiểu nha đầu sẽ càng to gan hơn đấy.”
Tề Đồng vỗ vỗ tay nàng: “Kệ đi, nghe bọn họ chơi đùa cũng thú vị.
Từ khi Linh nhi gả ra ngoài, nơi này của nơi chung quy lại cảm thấy hơi quạnh quẽ.”
Chung Tình mím môi.
Dũng Nghị Công Phủ chỉ có đại tiểu thư Diệp Thiên Linh, cùng nhị thiếu gia Diệp Thiên Trạch.
Lại không có thiếp thị thông phòng, càng không có thứ tử thứ nữ.
Cũng không phải công chúa lấy thân phận cưỡng chế công gia, mà là tự công gia không muốn.
Sau khi công chúa sinh đại tiểu thư thì nhiều năm liền chưa có thai tiếp, người ngoài không dám nói gì trước mặt trưởng công chúa, nhưng tin đồn nhảm nhí ngầm lại không ít.
Ngay cả bệ hạ sau khi nghe nói đều từng sai Hoàng Hậu nương nương thầm đưa ám chỉ rộng lượng hiền thục tới trưởng công chúa.
Năm đó Chung tình vẫn là đại nha hoàn bên người công chúa, cùng công chúa vào cung, cùng công chúa về phủ.
Công chúa ở trong phòng rơi lệ một đêm, nhưng vẫn chịu đựng khổ sở chủ động nhắc tới việc nạp thiếp với Diệp Trạch.
Nhưng Diệp Trạch tự mình nghiêm giọng cự tuyệt.
Hắn xuất thân từ con vợ lẽ, cuộc sống khổ sở gian nan hắn trải qua hết, nếm hết thảy
Sau khi nghe Tề Đồng khóc lóc nói những việc này, hắn an ủi Tề Đồng ổn thỏa, không tới hai ngày sau liền đem tất cả quan viên âm thầm dung túng gia quyến nói láo tống hết vào nội khố, để ngôn quan lột một tầng da bọn họ.
Chuyện này do chính Diệp Trạch cam nguyện, bệ hạ cũng lo lắng cho bào muội của chính mình, liền không hỏi nhiều việc này nữa.
Từ đây về sau, trong triều không ai còn dám lén đồn bậy bọn họ.
Tề Đồng vốn là đích trưởng công chúa kim chi ngọc diệp, kính yêu đối với phu quân, nàng liền một mình độc hưởng! Hai người phu thê tình thâm, nhưng vẫn còn tiếc nuối về việc muốn sinh thêm một đứa con trai.
Trong phủ đại tiểu thư Diệp Thiên Linh năm ngoái mười bảy tuổi, gả cho con đại phòng vợ cả Đoan Minh Hầu phủ; nhị thiếu gia Diệp Thiên Trạch tám tuổi, đang theo học ở Quốc Tử Giám.
Công chúa không có tiểu thư lém lỉnh hào phóng làm bạn bên cạnh, cảm thấy rất tịch mịch không quen..